Quan Khí​

Chương 60 : Thay đổi

Ngày đăng: 20:07 18/04/20


Ngày hôm sau khi đi làm, Vương Trạch Vinh cũng không phát hiện có gì khác biệt, tuy nói mấy lão đại trên huyện muốn làm ra động tĩnh lớn như vậy, nhưng mà cũng chỉ có một số ít người biết được việc này, đại đa số người không biết mình đã xảy ra chuyện lớn. Chỉ đều biết là hôm qua Vương Trạch Vinh lần lượt được mấy lãnh đạo kêu lên báo cáo công tác mà thôi.



Đinh Lỗi biết chuyện ngày hôm qua liền gọi điện lên huyện hỏi Cao Thượng Minh, là một bí thư Đảng ủy xã, bí thư Huyện ủy Cố muốn nghe công tác xây dựng Đảng của xã, không ngờ lại kêu chủ tịch xã lên báo cáo, việc này bất kể thế nào cũng kì quái. Nhưng mà Cao Thượng Minh cũng không biết việc này, chỉ nói với hắn:



- Lão muốn tìm ai báo cáo thì sẽ gọi.



Sau khi cúp điện thoại của Đinh Lỗi, Cao Thượng Minh cũng gọi điện hỏi Trịnh Chí Minh, hắn cảm thấy việc này có hơi lạ, nhưng Trịnh Chí Minh cũng không tỏ thái độ gì với hắn. Trịnh Chí Minh và Cao Thượng Minh tuy rằng cùng đứng chung một phe, thế nhưng đối với chuyện lôi kéo Vương Trạch Vinh, Trịnh Chí Minh cũng không muốn để cho nhiều người biết.



Đối với thái độ của Cố Hồng Quân, Cao Thượng Minh cũng rất ký quái, gần đây hắn thấy Cố Hồng Quân đối với Vương Trạch Vinh rất lạnh nhạt. Bây giờ lãnh đạo huyện ai cũng đều tỏ ra tốt đẹp với Vương Trạch Vinh, không có quan hệ đều được chỉnh thành có liên quan, uổng công tất cả mọi người đều muốn lôi kéo quan hệ với hắn, không ngờ lại tạo thành một câu truyện cười.



Đương nhiên, Đinh Lỗi cũng không chỉ có một tuyến Cao Thượng Minh, hắn liên tục gọi điện thoại lên huyện để dò hỏi xem gần đây có gì thay đổi không, kết quả là tất cả đều bình thường.



Cầm điếu thuốc trong tay, Đinh Lỗi rít vài hơi, tay trái gõ gõ lên bàn một lúc, hắn cơ bản đã hiểu rõ quá trình, e là Cố Hồng Quân muốn lôi kéo Vương Trạch Vinh để khống chế công tác ở xã Hoàn Thành. Nghĩ đến đây, Đinh Lỗi liền sinh ra một loại địch ý mãnh liệt với Vương Trạch Vinh. Xã Hoàn Thành hiện giờ là do Đinh Lỗi tôi định đoạt, đừng ai mơ tiến vào!



- Giang Anh Hà, thông báo họp Đảng ủy xã cho mọi người.



Đinh Lỗi cảm thấy phải cho Vương Trạch Vinh thấy một chút. Gọi điện thoại cho Giang Anh Hà, Đinh Lỗi quyết định làm chút chuyện cho Vương Trạch Vinh nhìn.



Sau khi gọi điện thoại, Đinh Lỗi lại nghĩ tới một việc, cái con bé Giang Anh Hà này sao lại thân cận với Vương Trạch Vinh như vậy, một đứa con gái đẹp như thế, nếu như ***, thật sự không được, phải nghĩ biện pháp thay đổi con bé này.



Đi vào phòng của Vương Trạch Vinh, Giang Anh Hà nhỏ giọng nói:
Đinh Lỗi cũng không biết rằng tối hôm qua Trịnh Thu Lực đã bị bố hắn mắng cho một trận. Bố của Trịnh Thu Lực cũng là một người tin tức nhanh nhậy, nhanh chóng biết rõ việc trang web của tỉnh ủy đăng bài báo của Vương Trạch Vinh ở xã Hoàn Thành, đồng thời còn biết Vương Trạch Vinh và Trương Tất Trường ở trên tỉnh ủy có quan hệ. Lão đối với việc con mình làm cùng xã Hoàn Thành rất là phấn chấn, nếu có thể quan hệ tốt thì không muốn tiến bộ cũng khó. Lão liền gọi điện hỏi Trịnh Thu Lực xem tình hình quan hệ của nó với Vương Trạch Vinh, kết quả lại làm cho lão bất ngờ, con trai của mình không ngờ lại đối nghịch với Vương Trạch Vinh kia. Đây không phải là chuyện nhỏ, nếu nói nhỏ thì sẽ ảnh hưởng đến phát triển của con trai, nói lớn một chút thì vị trí của mình cũng bị dao động, thế là nổi cơn giận dữ tại chỗ, mắng thằng con vô tích sự một trận.



Trịnh Thu Lực cuối cùng từ bố mình biết được bài báo của Vương Trạch Vinh đăng trên trang web tỉnh ủy, lại trải qua sự phân tích của ông già, trên người bắt đầu đổ mồ hôi, không nghĩ tới Vương Trạch Vinh lại giấu sâu như vậy, nghĩ đến việc từ trước tới giờ mình đều đối nghịch với Vương Trạch Vinh, hắn vội vàng hỏi bố mình xem làm thế nào bây giờ.



- Thu Lực, con đã lớn như vậy rồi, sao mắt không sáng thể hả, đi theo Đinh Lỗi lăn lộn có chỗ tốt gì chứ, con cần phải theo sát Vương Trạch Vinh, hắn mới là người có thể mang đến ưu đãi cho con, con nghe đây, từ giờ trở đi, chỉ cần là Vương Trạch Vinh nói, con đều phải kiên quyết phục tùng, đắc tội hắn, không chỉ có con mà ngay cả bố cũng có thể xuống đài!



Khi nói tới lời này bố của Trịnh Thu Lực gần như là gằn từng tiếng để nói.



- Tôi cũng cho rằng đồng chí Lữ Khánh Phân đã làm ra thành tích, bây giờ nếu nói điều chỉnh công tác của cô ấy sẽ ảnh hưởng đến tư tưởng của các đồng chí trong xã.



Trịnh Thu Lực cũng chỉ có thể cắn răng nói. Nói xong lời này, hắn còn nhìn về phía Vương Trạch Vinh mỉm cười một cái.



Choang!



Một tay đang cầm cốc trà, tay kia cầm nắp cốc trà thổi thổi, tay trái của Đinh Lỗi khẽ lỏng ra, toàn bộ cốc trà đổ xuống bàn, nước trà chảy xung quanh mặt bàn.



Bất ngờ! Rất bất ngờ!



Tất cả mọi người trong hội trường đều ngạc nhiên đứng bật dậy, đây tuyệt đối là một sự chú ý lớn.