Quan Khí
Chương 611 : Ẩn giấu nguy cơ
Ngày đăng: 20:18 18/04/20
Ngay trước khi Hoàng Xương Hải chuẩn bị được điều đi làm Phó thị trưởng đột nhiên sửa thành làm Phó cục trưởng cục Lâm nghiệp thành phố Thuận Tường. Điều này làm rất nhiều người cảm thấy đột nhiên. Cục trưởng Cục Công Bình Thường Hồng là một đơn vị có nhiều màu mỡ, chỉ cần làm tốt thì khả năng phát triển rất lớn. Mà cục Lâm nghiệp kia ai cũng biết là cơ quan nghèo.
Trên tỉnh điều chỉnh như vậy thì Vương Trạch Vinh không còn gì để nói. Uông Nhật Thần đã nói với hắn việc này do Tỉnh ủy phụ trách điều tra, Thường Hồng không nên nhúng tay vào. Vương Trạch Vinh tin vào ý đồ của Tỉnh ủy, chuyện có thể hóa giải.
Đối với chuyện của Hoàng Xương Hải, Vương Trạch Vinh một lần nữa đánh giá lại cách dùng người. Hắn phát hiện bây giờ nhân viên Thường Hồng rất thiếu thốn, lúc ấy mình chỉ thấy bọn họ thể hiện tốt trong đợt cứu nạn nên mới sử dụng, bài học này quá sâu sắc. Vương Trạch Vinh thầm than căn cơ của mình ở Thường Hồng không quá ổn, trong tay không có mấy người có thể dùng.
Trên tỉnh xem ra muốn giảm thấp nhất ảnh hưởng từ chuyện mà Hoàng Xương Hải gây ra. Vương Trạch Vinh thấy rõ ràng chẳng qua hắn lại nghi ngờ, chẳng lẽ thân thích của Uông Nhật Thần lại dễ dàng bỏ qua cho Phú Thì Cách như vậy sao?
Người đau khổ nhất chính là Hoàng Xương Hải. Hắn vốn nghĩ lấy lòng Phú Vũ sẽ tiến thêm bước nữa. Nhưng sau khi biết kết quả này, y liền chạy đến nhà Phú Thì Cách.
Hoàng Xương Hải ngồi trong nhà Phú Thì Cách mà rất đau lòng.
Thấy bộ dạng của y như vậy, Phú Vũ đúng là cảm thấy có lỗi với y.
- Bố, sao lại như vậy, Hoàng Xương Hải không phải được quyết định làm Phó thị trưởng rồi sao, sao đột nhiên lại thay đổi như thế?
Xảy ra chuyện như vậy, Phú Vũ cũng cảm thấy mình quá mất mặt.
Nhìn Phú Vũ, lại nhìn Hoàng Xương Hải đang rất chán nản, Phú Thì Cách nói:
- Đây là quyết định của tổ chức. Tiểu Hoàng, đến Thuận Tường cố gắng công tác, phải tin vào tổ chức.
Phú Thì Cách bây giờ rất buồn bực, Hoàng Xương Hải không thể thành Phó thị trưởng là y quá mất mặt. Càng làm y khó chịu đó là lần này do Uông Nhật Thần nể mặt nên không truy cứu sâu hơn.
Nghĩ đến chuyện này mình nợ Hoàng Xương Hải nên y phải an ủi:
- Tiểu Hoàng, không nên chỉ nhìn tình hình trước mắt, phải nhìn thật xa. Cứ rèn luyện ở đó một hai năm, rất nhanh sẽ tiến thêm.
Hoàng Xương Hải vừa nghe đến đây liền biết việc không thể cứu vãn.
Biết chuyện không thể vãn hồi, Hoàng Xương Hải cũng không muốn đánh mất mối liên hệ với Phú Thì Cách, không thể làm gì khác là cẩn thận nói:
- Bí thư Phú, tôi nhất định chú tâm công tác.
Nói đến đây y rất hối hận, sớm biết như vậy thì đi theo Vương Trạch Vinh làm việc thì tốt rồi.
Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Uông Nhật Thần nói:
- Thường Hồng bây giờ cần nhất là khôi phục và xây dựng lại, phải giữ ổn định. Sang năm sẽ là đợt bầu cử mới, các đồng chí tuyệt đối không thể xảy ra hỗn loạn vào lúc này.
Vương Trạch Vinh vừa đi ra thì Phú Thì Cách tìm đến chỗ Uông Nhật Thần rồi nói:
- Bí thư Uông, bây giờ truyền thông càng lúc càng loạn, hy vọng tổ chức tiến hành điều tra rõ việc này.
Thấy Phú Thì Cách ngồi không yên, Uông Nhật Thần nói:
- Trên mạng có bao nhiêu chuyện là thật chứ. Tình hình của anh thì tổ chức rất tin tưởng, không nên suy nghĩ quá nhiều. Tôi đã gọi Bí thư thị ủy Thường Hồng Vương Trạch Vinh đến hỏi việc này. Đồng chí Vương Trạch Vinh lấy tính Đảng đảm bảo Thị ủy Thường Hồng không làm gì trong việc này, có lẽ là người trong xã hội làm ra.
Nghe thấy Vương Trạch Vinh, Phú Thì Cách giật mình, gần đây y rất dị ứng với tên này nên nói với Uông Nhật Thần:
- Khống chế một thành phố trong tay thể hiện năng lực chấp chính. Thường Hồng xuất hiện tình hình như vậy thì tôi lo rằng đồng chí Vương Trạch Vinh còn quá trẻ.
Thấy Phú Thì Cách nói như vậy, Uông Nhật Thần biết y khó chịu với Vương Trạch Vinh:
- Đồng chí Vương Trạch Vinh được Tổng bí thư khen ngợi, mặc dù còn trẻ nhưng chúng ta phải hoàn toàn tin vào năng lực của đồng chí này.
Biết tạm thời không thể dao động vị trí của Vương Trạch Vinh trong lòng Uông Nhật Thần, Phú Thì Cách bực mình ra ngoài.
Nhìn Phú Thì Cách tức giận đi ra, Uông Nhật Thần cười cười ngồi đó mà phân tích tình hình, sau đó cầm điện thoại gọi ra ngoài.
Sau khi nói chuyện vài câu với đối phương, Uông Nhật Thần lẩm bẩm một tiếng:
- Đã đến lúc khắc chế Phú gia.
Vương Trạch Vinh đương nhiên không biết cấp trên làm gì, thông qua việc xử lý Hoàng Xương Hải, Cục Công Bình hoạt động càng tốt hơn, công tác xây dựng Thường Hồng cũng nhanh hơn.
Vương Trạch Vinh không biết cấp trên lợi dụng việc nhỏ này ở Thường Hồng mà thầm tranh đấu.
Nghe báo cáo về các phương diện, Vương Trạch Vinh thầm suy nghĩ thành phố Thường Hồng bây giờ đang xây dựng với nhiều hạng mục. Quan trọng là phát triển Thường Hồng thành Thành phố công nghệ cao. Nếu Thường Hồng không có một ngành công nghệ cao đi đầu thì rất khó đạt được mục tiêu lớn.