Quan Khí
Chương 664 : Thật không ngờ
Ngày đăng: 20:19 18/04/20
Phó thị trưởng thường trực Tào Tín Xuân tới là chuyện Vương Trạch Vinh không ngờ đến.
- Bí thư Vương, trước nay vẫn luôn muốn đến thăm hai bác một chút, không quấy rầy chứ?
Tào Tín Xuân vừa vào cửa liền nói với Vương Trạch Vinh. Lúc nói chuyện thì vẻ mặt của Tào Tín Xuân tỏ ra rất thân thiết.
Từ trước tới nay Tào Tín Xuân đi lại rất thân cận với Phùng Triêu Lâm, Vương Trạch Vinh cũng không ngờ hắn lại tới nhà mình trễ như vậy.
Nhìn Tào Tín Xuân, Vương Trạch Vinh hơi sửng sốt, từ khi tới Thường Hồng thì Tào Tín Xuân liền tỏ thái độ đối lập với mình và rất thân với Phùng Triêu Lâm, sao trễ vậy mà hắn còn chạy tới nhà mình, lại còn lấy cớ là thăm bố mẹ mình! Đây là hoàn toàn là chuyện chẳng liên quan gì cả, vậy mà hắn lại vẫn nói ra, có lấy cớ cũng thật kém quá đi!
- Trạch Vinh, mau mời vị đồng chí này vào ngồi đi.
Nghe thấy là đến thăm vợ chồng mình nên trong lòng Vương Đại Hải rất cao hứng.
- Mời phó thị trưởng Tào vào.
Vương Trạch Vinh nhanh chóng tỉnh táo lại, nhiệt tình tiếp đón Tào Tín Xuân.
- Hai bác có khỏe không ạ?
Tào Tín Xuân nhìn về phía vợ chồng Vương Đại Hải hỏi rồi tiện tay đem một số đồ dinh dưỡng đặt lên bàn trà. Mấy thứ này cũng không quý trọng, đều là những thứ có thể mua được ở siêu thị.
- Không có việc gì, tôi rất tốt, cảm ơn anh đã đến thăm lão già này.
Vương Đại Hải vui vẻ nói.
Vương Trạch Vinh căn bản là không tin Tào Tín Xuân tới đây với để thăm hỏi bố mẹ mình, nhưng hắn lại không nghĩ ra được Tào Tín Xuân tới đây với mục đích gì. Ngồi tại chỗ mỉm cười nhìn Tào Tín Xuân cùng hai cụ già nói chuyện phiếm. Tào Tín Xuân này đúng là tay lành nghề trong việc dụ ngọt người, khiến cho hai cụ già rất thích chí.
Sau khi hàn huyên với vợ chồng Vương Đại Hải một hồi, Tào Tín Xuân nói với Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Vương, tôi có mấy chuyện muốn báo cáo với ngài một chút.
Thái độ có vẻ rất cung kính.
Quả nhiên có việc! Nhìn thấy bộ dạng này của Tào Tín Xuân, Vương Trạch Vinh nói:
Lúc đầu Tào Tín Xuân cũng không quá tin tưởng Vương Trạch Vinh đã biết việc này, liếc mắt đánh giá Vương Trạch Vinh một cách cẩn thận, cuối cùng hắn cũng không thể không thừa nhận Vương Trạch Vinh thực sự đã biết.
Có phát hiện như vậy, Tào Tín Xuân lại càng kiên định về phe Vương Trạch Vinh.
Tiễn Tào Tín Xuân ra ngoài cửa, Vương Trạch Vinh có cảm giác như đang nằm mơ, vốn đang đau đầu về chuyện Thường Hồng thì không ngờ lại phát sinh chuyện này. Một nhân vật quan trọng bên Phùng hệ ai ngờ lại không chiến mà hàng!
Thật bất ngờ!
- Trạch Vinh, đồng chí này rất tốt!
Vương Đại Hải nhìn Tào Tín Xuân ra về liền nói với Vương Trạch Vinh.
Tiền Thanh Phân cười nói:
- Ông này! Nghe người ta nói là đến thăm mình rồi phỉnh cho vài câu là không biết nam bắc gì cả!
Vương Trạch Vinh vừa Vương Đại Hải nói vậy liền thở dài, bố mình nhìn người là cứ như vậy, thực sự hắn cũng chẳng còn cách nào!
- À, Trạch Vinh này, mẹ và bố con định mấy ngày nữa sẽ về Khai Hà đó, cũng sắp sang năm mới rồi, bố mẹ cũng phải về dọn dẹp một chút.
Tiền Thanh Phân nói với Vương Trạch Vinh.
Nghe thấy bố mẹ muốn về, Vương Trạch Vinh vội vàng nói:
- Bố mẹ ở đây ăn tết đi, trở về làm gì?
Vương Đại Hải nói:
- Bố mẹ sợ cái kiểu ăn tết của các con lắm rồi, tặng quà thì đều dùng xe chở tới, bây giờ con là bí thư thị ủy thì cũng không biết là sẽ có bao nhiêu người đến tặng nữa. Ý của bố và mẹ con là sẽ trở lại Khai Hà, con cũng đừng nên ở lại Thường Hồng ăn tết, mấy cái chuyện người ăn thịt người không nên có thì tốt hơn!
Tiền Thanh Phân ở bên cạnh cũng nói:
- Bố con nói phải đấy, hiện tại chúng ta không lo ăn không thiếu mặc, con cũng không thể làm cái chuyện nhận hối lộ này. Đừng coi thường người tới chúc tết, có mấy người không có ý muốn làm việc cho con đâu, nên về thì hơn.
Đối với lời khuyên của bố mẹ mình thì Vương Trạch Vinh rất tán thành, thế nhưng có nhiều chuyện mà mỗi người không phải muốn làm gì thì làm được! Cứ nói ngay chuyện hôm nay đi, Tào Tín Xuân thực sự là thành tâm dựa vào mình sao? Đương nhiên không phải, đó là do hắn thấy được nhân vật đứng sau lưng mình!