Quan Khí
Chương 665 : Thị trưởng Phùng đi học
Ngày đăng: 20:19 18/04/20
Các Vũ Tuấn và Cận Hình Đào cùng nhau bước vào văn phòng của Vương Trạch Vinh.
Các Vũ Tuấn là phó bí thư được phân công quản lý tổ chức. Mấy ngày nay hắn cảm thấy mình rất lo lắng, nhớ lại tình cảnh Phùng Triêu Lâm dẫn mình đi gặp chủ tịch tỉnh Hồng thì trong lòng hắn lại nổi lên một khoái cảm rất mạnh. Các Vũ Tuấn cũng có một ý nghĩ, nếu như kéo ngã được Vương Trạch Vinh thì Phùng Triêu Lâm nhất định sẽ lên làm bí thư, như vậy cái ghế thị trưởng sẽ để cho ai đây? Có lẽ sẽ là mình rồi!
Chủ tịch tỉnh Hồng quá mạnh!
Sau khi gặp Hồng Quân thì Các Vũ Tuấn liền rút ra một nhận định cho bản thân, từ trong lời của Hồng Quân, Các Vũ Tuấn có thể nhận ra chủ tịch tỉnh không hài lòng với thị ủy thành phố Thường Hồng, đương nhiên chính là không hài lòng với Vương Trạch Vinh. Đi theo Phùng Triêu Lâm thì có khả năng tiến bộ, đây là ý nghĩ của Các Vũ Tuấn.
- Bí thư Vương, lão Cận đã đưa kế hoạch điều chỉnh cán bộ cho tôi xem, tôi cảm thấy hai kế hoạch này đều không tệ nên mang lại đây để xin chỉ thị của ngài.
Các Vũ Tuấn híp mắt lại, nét mặt tươi cười nói với Vương Trạch Vinh.
Cận Hình Đào cũng cung kính nói:
- Bí thư Vương, căn cứ theo chỉ thị của ngài, ban Tổ chức đã để Điền Lệ Vân và Cao Lâm Thành chia nhau làm hai kế hoạch riêng biệt. Nếu như ngài không có ý kiến thì hai kế hoạch này có thể đưa ra hội nghị thường vụ để nghiên cứu.
Nói xong liền đặt hai bản kế hoạch lên bàn.
Vương Trạch Vinh nhận lấy hai bản kế hoạch rồi xem, kỳ thật không cần nhìn hắn cũng biết. Kế hoạch của Điền Lệ Vân hoàn toàn là làm theo ý tứ của mình, còn Cao Lâm Thành trước nay vẫn luôn bảo trì trung lập giờ âm thầm về bên phía Phùng Triêu Lâm nên kế hoạch của hắn hoàn toàn là có lợi cho đám người của Phùng Triêu Lâm rồi.
- Ừ, cũng được, tôi thấy cứ như vậy đi.
Vương Trạch Vinh cũng không có ý kiến gì liền đồng ý với hai kế hoạch này.
Cận Hình Đào ngạc nhiên lén liếc nhìn Các Vũ Tuấn một cái, hắn thực sự không nghĩ đến tình huống này, vốn đã chuẩn bị sẵn lời giải thích giờ lại không còn cơ hội.
Khi bí mật lên kế hoạch cùng Phùng Triêu Lâm thì bọn họ cũng biết tình hình hai bản kế hoạch này. Kế hoạch của Điền Lệ Vân trăm phần trăm là ý của Vương Trạch Vinh, chắc chắn hắn sẽ đưa ra ý kiến về kế hoạch của Cao Lâm Thành.
Rất quái lạ!
Từ trong phòng của Vương Trạch Vinh đi ra, Các Vũ Tuấn nói với Cận Hình Đào:
- Lão Cận, thật kỳ lạ!
Cận Hình Đào nói:
- Phó bí thư Các, mời thị trưởng Phùng tới nghiên cứu một chút không?
Hắn cũng không hiểu được ý của Vương Trạch Vinh, mọi chuyện đều có cảm giác mờ mịt.
- Vừa rồi nghe thị trưởng Phùng giảng dạy thật cảm động, tôi lại nhớ đến một câu chuyện cười. Có một bà mẹ không hiểu gì về bóng rổ, nhìn thấy một đám trẻ nhỏ đang chơi bóng, liền hỏi một thầy giáo, ngay cả bóng mà trường học các thầy cũng không mua nổi sao. Nhìn đám trẻ kìa, nhiều người cùng tranh một quả bóng, có đứa khỏe có đứa yếu, cứ tranh tới tranh lui thế rồi khéo lại xảy ra chuyện! Tôi thấy tốt nhất các thầy phát cho mỗi đứa một quả bóng để cho chúng nó chơi.
Nhìn thấy vẻ mặt trầm tư của ba người, Sử Chí Hòa nói:
- Bà mẹ kia nói cũng có phần đúng, người nào sức khỏe không tốt thì tự chơi bóng một mình là hơn!
Nghe đến đó, tất cả mọi người cười phá lên.
Phùng Triêu Lâm chỉ vào Sử Chí Hòa cười nói:
- Lão Sử, lão có thuộc loại người sức khỏe không tốt hay không?
Sử Chí Hòa cũng cười nói:
- Già rồi, chạy quá mệt mỏi!
Mọi người cũng không có nói gì thêm nữa, ai rèn luyện thân thể thì rèn luyện, ai tìm người mát xa thì mát xa, dường như nơi này đã thành chỗ hưởng thụ rồi.
Tiễn Sử Chí Hòa xong, đứng ở trước cửa, Phùng Triêu Lâm nói:
- Như vậy cũng tốt, trung lập còn hơn là nhảy sang bên kia!
Các Vũ Tuấn cau mày nói:
- Tên này là kẻ dối trá, tôi lo hắn nói một đằng làm một nẻo!
Phùng Triêu Lâm mỉm cười nói:
- Hắn là người thông minh, hắn không thể không biết cục diện trên tỉnh, với tình hình như thế thì anh nói xem hắn sẽ qua không?
Cận Hình Đào gật đầu nói:
- Thị trưởng Phùng phân tích rất đúng. Người sáng suốt là nhìn ra được, tôi không tin hắn lại không nhìn ra, tên này là kẻ nhát gan, e là không muốn đắc tội với cả hai bên.
Các Vũ Tuấn vừa đi tới xe vừa nói:
- Chỉ cần không gây sự là được, tôi cũng yên tâm về ngủ rồi!
Ba xe đều khởi động, ba người đều tự lái xe đi về.