Quan Khí
Chương 686 : Tết quá bận
Ngày đăng: 20:20 18/04/20
Vương Trạch Vinh vốn nghĩ có cái tết nhàn hạ, bây giờ thấy tình hình trong nhà như vậy thì suy nghĩ đó không thành hiện thực rồi.
Họ hàng muốn nói chuyện, đám quan chức cũng vậy, còn phải chơi với cả vợ con, Vương Trạch Vinh chưa bao giờ mệt như bây giờ.
Thấy Vương Trạch Vinh đau đầu, Lữ Hàm Yên ôm con mà nói:
- Nhiều họ hàng anh nhỉ.
Hai hôm nay cô rất vui, từ sau khi về huyện Khai Hà thì không ngừng được mọi người đưa đi chơi khắp nơi.
Vương Trạch Vinh nói:
- Anh không ngờ đó, trước còn nghĩ nhà mình không có mấy bà con, bây giờ anh coi như hiểu nhiều quan chức như vậy bị hủy vì họ hàng, việc này phải chú ý. Họ hàng của anh mà dùng tên của anh đi làm loạn thì sao?
Lữ Hàm Yên cười nói:
- Điều này nói rõ chồng em có bản lĩnh.
Lữ Hàm Yên ở Bắc Kinh thấy nhiều chuyện nên không khẩn trương như Vương Trạch Vinh. Đối với cô mà nói thì tình huống ở đây nhỏ hơn nhiều so với Hạng gia. Người Hạng gia có lợi ích lớn hơn nữa, họ hàng Vương Trạch Vinh chỉ ở huyện nhỏ mà thôi, làm gì cũng không xảy ra chuyện.
Vương Trạch Vinh trừng mắt nhìn Lữ Hàm Yên rồi nói:
- Em không được xem nhẹ việc này. Bố bị bọn họ lợi dụng mà không biết, bố nghĩ chỉ đi ăn cơm là không sao, hành vi đi ăn cơm của bố còn có tác dụng hơn là nói đó.
Suy nghĩ của Vương Trạch Vinh khác Lữ Hàm Yên. Hắn xuất thân khó khăn nên đi tới không dễ dàng gì.
Thấy Vương Trạch Vinh lo như vậy, Lữ Hàm Yên cười nói:
- Việc này cũng không phải việc gì lớn, anh đang công tác ở Thường Hồng, một năm mới về một hai lần. Chỉ cần anh không trực tiếp làm là được, xảy ra chuyện thì là do bọn họ, chẳng lẽ còn kéo được anh vào?
Vương Trạch Vinh lắc đầu nói:
- Hết tết anh sẽ đón bố mẹ đến Thường Hồng, đề phòng vẫn hơn.
Lữ Hàm Yên nói:
- Ở Thường Hồng thì sao chứ? Bọn họ không tìm tới sao?
- Về ăn tết à.
Lữ Khai Trung cười nói:
- Tiểu Triệu bây giờ đang làm Chánh văn phòng Ủy ban, tiến bộ rất nhanh. Tôi nhớ cô ấy từng làm việc với Bí thư Vương nên mời cô ấy về.
Làm Chánh văn phòng.
Vương Trạch Vinh cũng vui vẻ cho Triệu Lệ. Cô gái này có ý nghĩa đặc biệt của Vương Trạch Vinh, lần đầu hắn phát ra trong miệng cô.
Thấy ánh mắt Vương Trạch Vinh nhìn vào mặt mình, Triệu Lệ đỏ mặt. Cô cũng nghĩ đến lúc trước.
Bắt tay Triệu Lệ, Vương Trạch Vinh nói:
- Tiến bộ rất nhanh.
Triệu Lệ nhẹ nhàng nói:
- Chủ yếu là do lãnh đạo tin tưởng.
Nhìn Triệu Lệ một chút, Vương Trạch Vinh phát hiện cô gái này đã tiến bộ trong ứng xử.
Lữ Khai Trung thấy mọi người ngồi xuống liền nói với Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Vương, anh là người huyện Khai Hà đi ra, huyện Khai Hà là quê hương, là căn cứ của anh. Hôm nay mời anh đến để kiểm tra huyện Khai Hà một chút. Hôm nay Bí thư Vương trở lại huyện Khai Hà, chúng ta phải chiêu đãi cho tốt.
Lữ Khai Trung rất biết điều, thả thấp bản thân mình.
Quan trường đều là ẩn giấu cái gì đấy, Vương Trạch Vinh cũng không muốn phí đầu óc suy nghĩ. Vị trí của hắn bây giờ đã khác những người này nên thấy rõ ý của Lữ Khai Trung, không ngoài là thấy quan hệ của mình và Lưu Kiến để tăng cường quan hệ.
Không khí trên bàn rất náo nhiệt, Vương Trạch Vinh ngồi ở giữa có thể thấy sự nhiệt tình của mọi người. Từ trong mắt Triệu Lệ, Vương Trạch Vinh không khỏi giật mình. Người phụ nữ này xem ra còn có suy nghĩ với mình.
Vương Trạch Vinh cũng không muốn có quan hệ gì với Triệu Lệ. Biết Triệu Lệ đã phát triển nhất định trong quan trường, Vương Trạch Vinh coi như vui thay cho cô, đồng thời cũng suy nghĩ có thời cơ thích hợp sẽ giúp coi như giải tỏa vướng mắc trong lòng mình.
Mỗi ngày đều đi ăn tiệc, Vương Trạch Vinh đúng là thấy không thích. Nhưng về thấy bố mẹ mình rất vui vẻ, Vương Trạch Vinh chỉ có thể lắc đầu. Vợ chồng Vương Đại Hải mặc dù hiểu họ hàng có thể gây hại đến Vương Trạch Vinh, nhưng muốn bọn họ không có họ hàng là không thể