Quan Khí
Chương 687 : Bố Diệp Ny Na đến nhà
Ngày đăng: 20:20 18/04/20
Vương Trạch Vinh cùng Lữ Hàm Yên và con về xã Hoàn Thành. Nơi này đối với cả Vương Trạch Vinh và Lữ Hàm Yên đều có kỷ niệm rất đặc biệt, hai người cùng bắt đầu từ đây.
Núi vẫn thế, sông vẫn thế nhưng tâm trạng đã không còn như xưa.
Xã Hoàn Thành thay đổi rất nhiều, các khu nghỉ dưỡng mọc lên như nấm, ngồi trong một khu nghỉ dưỡng mở ở thôn Duyên Hà, một bên nghe Mễ Kỳ Vi giới thiệu tình hình của xã Hoàn Thành một năm qua, một bên nhìn Lữ Hàm Yên ôm con chơi, tâm trạng Vương Trạch Vinh rất thoải mái.
Mễ Kỳ Vi bây giờ rất kính sợ Vương Trạch Vinh, y thấy Vương Trạch Vinh trên Tv, y dù như thế nào cũng không ngờ một nhân vật cán bộ bình thường ở xã Hoàn Thành, bây giờ lại thành một nhân vật được Tổng bí thư coi trọng. Vì tiếp đón Vương Trạch Vinh, y đã động viên cả nhà giết gà vịt chiêu đãi. Đối với việc quan lớn của Vương Trạch Vinh có thể ăn cơm trong nhà mình, y rất vinh hạnh.
Vương Trạch Vinh về đến nhà thấy khá náo nhiệt. Bà con vây quanh, Vương Trạch Vinh không thể làm gì khác là nói chuyện cùng bọn họ.
- Trạch Vinh, điện thoại của anh.
Lữ Hàm Yên đưa điện thoại di động cho Vương Trạch Vinh.
Thấy là số máy lạ, Vương Trạch Vinh cẩn thận nhìn thì thấy giống là số điện thoại Hoa Khê, vội vàng nghe máy. Các cuộc điện từ Hoa Khê đến cho hắn rất nhiều. Nghe Vương Trạch Vinh về thì mọi người đều cố gắng gọi điện giao lưu với hắn một chút.
- Là Bí thư Vương Trạch Vinh phải không?
Giọng một người đàn ông trung niên truyền tới.
Vương Trạch Vinh cẩn thận nhớ nhưng không quen giọng này:
- Tôi là Vương Trạch Vinh.
Nghe đối phương là Vương Trạch Vinh, đầu bên kia vội vàng nói:
- Bí thư Vương, tôi là Diệp Minh – bố của Diệp Ny Na.
Bố của Diệp Ny Na. Nghe đối phương là bố của Diệp Ny Na, Vương Trạch Vinh cẩm lấy điện thoại đi tới bên cửa sổ mà nói:
- Cục trưởng Diệp tìm tôi có việc gì?
Diệp Minh này là Cục trưởng cục GIáo dục thành phố Hoa Khê, cũng khá khó hiểu mà mấy năm nay không đổi vị trí. Vương Trạch Vinh cũng không biết y tại sao gọi điện cho mình. Nghĩ đến Diệp Minh gọi tới, trước mắt Vương Trạch Vinh lại hiện ra hình ảnh của Diệp Ny Na.
- Bí thư Vương, tôi đến huyện Khai Hà rồi, bây giờ đang ở khách sạn Hồng Tinh, không biết Bí thư có thể ra gặp chúng tôi không?
Diệp Minh trực tiếp nói muốn gặp Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh nói:
- Tôi sẽ tới.
Lưu Kiến vừa nghe Vương Trạch Vinh hỏi như vậy thì cười nói:
- Tôi biết anh sớm muộn cũng hỏi việc này. Diệp Minh không biết sao đắc tội phó giám đốc Sở Giáo dục, việc này mọi người không muốn tham gia vào. Hơn nữa Diệp Minh là người của khóa trước nên không ai muốn dùng.
Lời này rất rõ ràng, thành phố không ai vì Diệp Minh mà đối đầu với một phó giám đốc sở, mặc dù phó giám đốc sở cũng không là gì cả.
Vương Trạch Vinh nói:
- Chắc không vấn đề gì chứ?
Lưu Kiến nói:
- Vấn đề khác thì không.
Vương Trạch Vinh nói:
- Anh ở Hoa Khê giữ một người có vấn đề gì không?
Lưu Kiến cười ha hả nói:
- Anh đó, lại mang phiền phức cho tôi rồi.
Vương Trạch Vinh nói:
- Mồng ba, mồng bốn anh có lịch gì không? Cùng tôi lên tỉnh gặp Bí thư Chương.
Lưu Kiến cười nói:
- Hoàn toàn không vấn đề gì.
Diệp Minh vẫn ở bên nghe Vương Trạch Vinh gọi điện. Y rất vui vì cuộc điện này.
Lưu Kiến bây giờ tuy không đến mức hoàn toàn khống chế Hoa Khê nhưng muốn giữ mình thì không vấn đề gì. Cho dù bên trên có phó giám đốc sở muốn làm gì mình cũng không thể. Hơn nữa còn có Phó bí thư Tỉnh ủy, ai có thể động mình. Y còn nghe nói Vương Trạch Vinh vì việc của mình mà dẫn Lưu Kiến đi gặp Phó bí thư Tỉnh ủy Chương Kiều Cương, trong lòng càng lúc càng thích Vương Trạch Vinh.
Nghĩ đến việc mình có thể thông qua Vương Trạch Vinh có thể một lần nữa tiến lên, Diệp Minh không còn lo lắng nữa.
- Cảm ơn Trạch Vinh, Ny Na và cô chắc ngày mai sẽ đến thăm gia đình.
Diệp Minh nói với Vương Trạch Vinh