Quan Khí
Chương 778 : Chuyện xấu
Ngày đăng: 20:21 18/04/20
Hôm nay gặp đám thiếu gia Bắc Kinh này, Vương Trạch Vinh đột nhiên lại thấy mình cần cảnh giác. Mình là quan chức chính phủ, không phải người bình thường, làm việc gì cũng khác trước. Về sau cố gắng ít đến nơi như thế nào.
Bởi vì có suy nghĩ này nên Vương Trạch Vinh không muốn tiếp tục ở đây. Chẳng qua không có lý do nên Vương Trạch Vinh không tiện rời đi.
Nói chuyện với Diệp Ba, Vương Trạch Vinh hiểu thêm một vấn đề. Thường Hồng bây giờ đã dần thành trung tâm lợi ích, đám thiếu gia cũng bắt đầu muốn thu hoạch.
Thường Hồng là nơi tranh đoạt, lợi ích này thì các thế lực không thể không động tâm, bước tiếp theo có lẽ sẽ thay đổi bộ máy. Nghĩ đến những người không có bao chỗ dựa ở bộ máy, Vương Trạch Vinh thở dài trong lòng. Bọn họ có thể giữ được vị trí hay không cũng khó nói.
Đối với việc đám thiếu gia muốn kiếm chỗ tốt thì Vương Trạch Vinh hiểu. Nhưng liên quan đến quốc tế thì hắn không thể dễ dàng tỏ thái độ.
Vương Trạch Vinh đang suy nghĩ nên làm như thế nào rời đi thì Hạng Nam gọi điện tới nói có việc muốn nói.
- Các vị, bố vợ gọi, tôi phải về.
Vương Trạch Vinh rốt cuộc có lý do nên vội vàng nói với mọi người.
Ngô Uy Hoa nói:
- Vương ca đi đi, đó là việc lớn.
Diệp Ba thở dài nói:
- Hôm nay đang định uống đến say với Vương ca, xem ra không được rồi.
Lái xe đến nhà Hạng Nam, Vương Trạch Vinh đang suy nghĩ ông hôm nay biết mình mời đám thiếu gia ăn cơm, sao ông lại mời mình. Chẳng lẽ lại xảy ra chuyện gì?
Khi vào nhà Hạng Nam, Vương Trạch Vinh thấy ngoài mấy người phụ nữ ra thì không có ai, trong nhà rất bình tĩnh nên thở dài một tiếng.
Lữ Hàm Yên thấy Vương Trạch Vinh về liền chỉ vào thư phòng:
- Bố vừa về liền tìm anh, anh vào xem có chuyện gì.
Vương Trạch Vinh vào thì thấy Hạng Nam đang xem văn bản.
Hạng Nam nói:
- Việc này chưa có quyết định. Có suy nghĩ đưa con lên làm Phó trưởng ban thư ký Tỉnh ủy tỉnh Giang Sơn, có thể là điều làm Bí thư thị ủy khác, có thể điều lên bộ của Trung ương làm Vụ trưởng, cũng có thể điều khỏi tỉnh Giang Sơn đến tỉnh khác làm Bí thư thị ủy. Đương nhiên việc này vẫn chưa có kết luận.
Nghe Hạng Nam nói như vậy thì làm thế nào cũng không tốt đối với Vương Trạch Vinh. Nếu thật sự như vậy thì sự phát triển của hắn bị ngăn cản lớn.
- Việc này bố chỉ nói trước cho con nghe để con chuẩn bị tư tưởng.
Hạng Nam nói.
Vương Trạch Vinh nhìn Hạng Nam rồi nói:
- Thường Hồng tạm thời không lên cấp có được không ạ?
Hạng Nam nói:
- Bây giờ Bí thư Lâm chưa tỏ thái độ, còn có một thời gian nữa. Có nguồn năng lượng mới thì lên cấp là sớm muộn. Đương nhiên còn có một biện pháp là chuyển công ty Ắc quy ra khỏi Thường Hồng, như vậy con vẫn là Bí thư thị ủy.
Điều ông nói là không thể xuất hiện. Bây giờ Trung ương về cơ bản đã quyết định việc xây dựng sân bay ở Thường Hồng, rất nhiều ý phát triển Thường Hồng thành Đặc khu. Trung ương bây giờ có mấy Đặc khu chứ.
Một lát sau mắt Hạng Nam sáng rực lên, ông nhìn Vương Trạch Vinh mà nói:
- Không phải không hoàn toàn có cơ hội. Nếu có lực lượng cường đại thì con có thể lấy tuổi gần 34 trở thành Thường vụ tỉnh ủy.
Nói xong câu này Hạng Nam liền lắc đầu, khả năng này quá khó, không khác gì nằm mơ giữa ban ngày.
Vương Trạch Vinh nói chuyện với ông rất lâu. Hạng Nam có thể cảm nhận được với lực lượng của Hạng Nam bây giờ thì căn bản không thể đẩy mình lên làm Thường vụ tỉnh ủy. Lão thái thái mất, Hạng Đào xảy ra chuyện. Lưu gia bây giờ đã thành đối thủ của Hạng gia. Hạng Nam đối mặt đối thủ có lực lượng mạnh như vậy cơ mà. Lần này muốn Thường Hồng lên cấp chính là muốn chặt đứt khả năng thăng tiến của Vương Trạch Vinh.
Nhìn Hạng Nam, Vương Trạch Vinh có thể cảm nhận áp lực của ông rất lớn.
Làm sao bây giờ? Đây là điều mà Vương Trạch Vinh cần suy nghĩ. Ở việc này Vương Trạch Vinh đã rõ mình không thể ngăn cản.