Quan Khí
Chương 878 : Mẹ Uông Phỉ tới
Ngày đăng: 20:23 18/04/20
- Vương ca, hôm nay anh có thể lên Phượng Hải không?
Uông Phỉ nhỏ giọng nói.
Mấy hôm trước Uông Phỉ và Uông Kiều đến Thường Hồng điều tra, sau đó về Phượng Hải. Bây giờ Uông Phỉ lại gọi điện cho Vương Trạch Vinh.
- Có chuyện gì em?
Từ trong giọng của Uông Phỉ, hắn có thể cảm nhận cô có chút lo lắng.
- Mẹ đến nói là muốn gặp anh.
Vương Trạch Vinh chỉ biết một chút về mẹ Uông Phỉ. Theo Vương Trạch Vinh biết thì mẹ Vệ Thục Phân là Phó chánh văn phòng Bộ Ngoại giao, thường xuyên ra nước ngoài. Lần trước lão thái thái mất thì hắn cũng chỉ gặp được bà một lần.
- Anh đến ngay.
Vương Trạch Vinh biết cửa này dù như thế nào cũng phải qua.
- Vương ca, tâm trạng mẹ không tốt mấy, anh phải chịu một chút đó.
- Anh biết.
Vương Trạch Vinh đương nhiên hiểu chuyện của mình và Uông Phỉ do một tay Uông Nhật Thần xử lý, đừng nói là Vệ Thục Phân mà Uông Chính Côn cũng không vui cho mấy.
Việc này Vương Trạch Vinh cũng có thể hiểu, để con gái mình đi làm vợ bé cho người, điều này có ai là vui được. Lần này có lẽ Vệ Thục Phân rất tức.
Vương Trạch Vinh thở dài một tiếng. Bố mẹ mình sửa mộ gây động tĩnh lớn, bây giờ mẹ Uông Phỉ lại tới đúng là họa vô đơn chí.
Vương Trạch Vinh gọi Long Dũng Đình tới rồi đi lên Phượng Hải.
Xe vừa vào nội thành, Vương Trạch Vinh bảo Long Dũng Đình về nhà con mình lái xe đến nhà Uông Phỉ.
Khi Vương Trạch Vinh tới thì thấy Uông Phỉ và Uông Phỉ ở đó, ngoài ra Vệ Thục Phân cũng đang tức tối ngồi trên ghế.
Thấy Vương Trạch Vinh đi vào, Uông Phỉ nhìn hắn.
Vương Trạch Vinh biết đây là Uông Phỉ có ý bảo mình nhịn nên khẽ gật đầu với cô.
- Bác mới đến?
Vương Trạch Vinh chào Vệ Thục Phân.
Vệ Thục Phân hừ một tiếng.
- Hai đứa ra ngoài, tôi có chuyện muốn nói với cậu ta.
Vệ Thục Phân nói với Uông Phỉ và Uông Kiều.
- Mẹ, bọn con nghe cũng có sao đâu.
Vệ Thục Phân nói.
- Tiểu Phỉ, nếu việc này đã quyết định thì con tranh thủ thời gian lên Bắc Kinh đi. Mặc dù nói là trong nhà tổ chức thôi nhưng chúng ta cũng cần chuẩn bị chứ.
Uông Phỉ ôm tay Vệ Thục Phân rồi nói:
- Con biết mẹ yêu con nhất mà.
Vệ Thục Phân khẽ vỗ vỗ cô mà nói:
- Lớn như vậy mà như trẻ con, không sợ người ta cười sao?
Uông Phỉ liền đỏ mặt nhìn Vương Trạch Vinh.
- Được rồi, mấy đứa nói chuyện, mẹ đi nghỉ đây.
Vệ Thục Phân mới vừa về nước liền đến ngay Phượng Hải nên có chút mệt.
Thấy Vệ Thục Phân đi nghỉ, Uông Phỉ lúc này mới nói với Vương Trạch Vinh:
- Anh ăn chưa?
Vương Trạch Vinh nói:
- Đang chuẩn bị ăn thì em gọi.
Uông Phỉ cười nói:
- Em và Tiểu Kiều cũng chưa ăn, chúng ta ra ngoài ăn đi.
Vương Trạch Vinh nhìn Uông Kiều rồi nói:
- Hơi phiền một chút, anh không hy vọng đi ăn mà xung quanh đầy bảo vệ.
Uông Phỉ nghe xong liền cười hì hì.
Uông Kiều cũng cười nói:
- Anh yên tâm, em đã sớm bảo người về hết rồi, quyết không quấy rầy anh ăn cơm. Hơn nữa có Vương đại sư bảo vệ, bọn em rất yên tâm.
Vương Trạch Vinh nhìn xung quanh thấy đúng là không có cảnh vệ nên trêu chọc:
- Lâm Khâm không lo em xảy ra chuyện sao?
Nói xong Vương Trạch Vinh đột nhiên thấy vẻ mặt hai cô không tốt.
Uông Phỉ hừ một tiếng:
- Xảy ra chuyện lớn như vậy mà chỉ gọi điện hỏi sơ qua, vợ chồng gì chứ?
Vương Trạch Vinh nhìn Uông Kiều thì thấy cô cũng rất buồn.