Quan Khí
Chương 894 : Bố trí tiết mục
Ngày đăng: 20:24 18/04/20
Đồ ăn vừa được mang lên thì Lâm Khâm và Uông Kiều đã tới.
Lâm Khâm cười nói:
- Trạch Vinh, cần gì phải làm món mới như vậy.
Vương Trạch Vinh nhìn hai người thì thấy Lâm Khâm đã gầy hơn nhiều, còn đen đi nữa, chẳng qua tâm trạng lại rất tốt. Khi nhìn Uông Kiều thì thấy vẻ u oán của cô vẫn còn, có lẽ hai người vẫn còn khoảng cách.
Uông Kiều nhìn Vương Trạch Vinh mà cười cười không nói.
- Anh ngồi chủ tọa đi.
Vương Trạch Vinh sau khi có quan hệ với Uông Phỉ nên chỉ có thể để Lâm Khâm ngồi chủ tọa.
Lâm Khâm có chút đắc ý nhìn Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Xem ra tôi lớn hơn một chút. Ha ha.
Người khác không biết nguyên nhân nhưng cũng thấy lời này của Lâm Khâm là đúng. Lâm Khâm là con của Tổng bí thư, đương nhiên là lớn hơn một chút rồi.
Chu Thanh đã sớm kéo ghế tới cho Lâm Khâm ngồi.
Vương Trạch Vinh và Uông Kiều ngồi hai bên Lâm Khâm.
Thấy mọi người ngồi xuống, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Không giấu gì anh, vừa nãy Lưu Nhược Quân đến đây rồi đi, chúng tôi cũng vừa định ăn.
Nghe thấy thế, Lâm Khâm nhìn Vương Trạch Vinh mà nói:
- Thú vị.
Bởi vì có Lâm Khâm nên mọi người ăn nhanh hơn nhiều. Đối với đám người Lô Kỷ Chu mà nói thì bữa ăn này chỉ có thể làm người ngồi nghe. Tin tức mà Lâm Khâm nói ra, bọn họ đều cẩn thận nghiên cứu.
Lâm Khâm có chút tò mò nhìn mấy người ở đây, Vương Trạch Vinh cũng không nói rõ tình huống của những người này với y, chỉ giới thiệu chức vụ của bọn họ với Lâm Khâm.
Lâm Khâm còn tưởng những người này là thân tín của Vương Trạch Vinh nên nhìn hắn với ánh mắt tán thành. Lâm Khâm nhỏ giọng nói với Vương Trạch Vinh:
- Trạch Vinh, rất lợi hại, bây giờ đã bắt đầu bố trí rồi.
Lời này rất tùy tiện nhưng Vương Trạch Vinh lại giật mình mà nói:
- Mọi người rảnh rỗi nên tụ tập mà thôi. Tôi bị lão gia tử nhà anh kéo đi học, học đến chán.
Thấy Vương Trạch Vinh ra vẻ như vậy, Lâm Khâm cười phá lên:
- Lão gia tử nói lý luận của tôi không đủ, xem ra tôi sau đây cũng đi con đường của anh. Đúng là đau đầu.
Ăn uống xong, Lâm Khâm nhỏ giọng nói với Vương Trạch Vinh:
- Trạch Vinh, không giấu anh, tôi bây giờ mặc dù là một Phó thị trưởng nhưng bị lão gia tử nhìn chằm chằm, sinh hoạt cá nhân cũng không có. Anh nhìn tôi đi, lần này liên tục xuống xã nghiên cứu nên phơi nắng đến đen hết cả người.
- Đây là lão gia tử quan tâm và bồi dưỡng anh mà.
Vương Trạch Vinh vừa cười vừa nói.
Nghe Lâm Khâm nói như vậy, Lô Kỷ Chu thầm lắc đầu. Có cơ hội tốt như vậy mà còn nói này nói nọ. Nếu lão gia tử nhà mình cũng bồi dưỡng mình như vậy thì mình đã sớm lên tận Trung ương rồi.
- Mời chủ nhân vào thay quần áo.
Được đó.
Vương Trạch Vinh rất phục ông chủ nơi này vì cách bố trí tiết mục.
Các tiết mục sau đó khá đặc sắc. Mọi người được đưa vào phòng, đầu tiên là xông hơi, xoa bóp, sau đó mới đến một phòng rất lớn.
Chỉ thấy có một sân khấu lớn, một số diễn viên đang biểu diễn.
Từ đầu đến giờ mới chỉ có xoa bóp và chưa có việc quan hệ sắc dục, Vương Trạch Vinh được xoa bóp nên rất thoải mái.
- Kỹ thuật rất tốt.
Lâm Khâm có lẽ cũng được xoa bóp thích nên nói với Vương Trạch Vinh như vậy.
Một người một chiếc ghế dài, là loại ghế có thể điều chỉnh. Ngồi trên đó có thể nhìn rõ ràng màn biểu diễn trên sân khấu.
Trước mặt Vương Trạch Vinh là sáu cô gái, so sánh với những cô gái đứng đón ngoài cửa thì bọn họ mặc rất đẹp, có thể thông qua quần áo mà thấy đồ lót bên trong.
Đang khi Vương Trạch Vinh khó hiểu thì các cô gái này ngồi, quỳ vây quanh Vương Trạch Vinh.
Trong lúc nhất thời mùi thơm ập vào mũi, Vương Trạch Vinh thấy mình như ở chốn động tiên.
Hắn nhìn thấy người khác cũng như vậy.
Không biết như thế nào đầu Vương Trạch Vinh đã dựa vào ngực một người, càng có người khẽ ấn đầu hắn, chân cũng có người xoa bóp.
Vương Trạch Vinh chưa bao giờ được phục vụ như vậy, trong lòng thấy rất lo lắng. Hắn nhìn Lâm Khâm thì thấy y rất thích sự phục vụ này, tay còn đưa ra hai bên sờ mó hai cô gái.
- Đây mới là cuộc sống.
Lâm Khâm thấy Vương Trạch Vinh đang nhìn mình liền thở dài nói.
Vương Trạch Vinh nói:
- Lão gia tử nhà anh mà biết anh nói như vậy thì không đánh gãy chân anh mới lạ.
- Ha ha, đến lúc đó tôi nói anh dẫn tôi tới đây.
Lâm Khâm không thèm để ý mà nói.
Được mấy cô gái xoa bóp một lúc, Vương Trạch Vinh không thích phục vụ như vậy, hắn nói:
- Được rồi, nghỉ ngơi một chút đi.
- Lão Chu, ngôi sao anh nói đâu?
Lâm Khâm hỏi.
Chu Thanh đưa một bản danh sách cho mọi người rồi nói:
- Mỗi cô này sẽ diễn một tiết mục, mời Lâm thiếu gia chọn.
Vương Trạch Vinh cũng cầm lấy bản danh sách thì bên trên có ảnh của từng ngôi sao, mỗi người đều rất đẹp, bên trên nói rõ số đo…