Quan Khí​

Chương 895 : Động cơ

Ngày đăng: 20:24 18/04/20


Lâm Khâm chọn hai cô gái rất đẹp.



Không lâu sau hai cô gái ăn mặc quyến rũ lên sân khấu biểu diễn.



Vương Trạch Vinh ít xem phim nên không biết hai cô gái này nhưng Lâm Khâm lại biết. Hắn vừa xem vừa nói với Vương Trạch Vinh:



- Ông chủ Vương, gần đây có một bộ phim rất nổi tiếng, thấy không, bên trái chính là một diễn viên trong phim. Không ngờ trong phim rất ngây thơ mà đến đây lại bốc lửa như vậy.



Bởi vì có người ở bên nên mọi người đổi cách xưng hô.



Vương Trạch Vinh nhìn theo nhưng ngoài mặt không có biểu hiện gì. Cô gái này rất đẹp nhưng còn chưa đạt đẳng cấp của Lưu Băng Tinh, ngay cả Ảnh đàn thất tiên nữ cũng không bằng.



- Ừ, cũng được.



Vương Trạch Vinh cười nói.



- Hai cô gái này, chúng ta mỗi người một cô được chứ?



Lâm Khâm hỏi.



- Ha ha, tôi thì không sao, hôm nay chuyên môn phục vụ anh, ưu tiên khách mà.



Vương Trạch Vinh cười nói.



- Được rồi, nói thật mỗi lần xem phim mấy cô này đóng, tôi rất kích động.



Vương Trạch Vinh không biết nói gì, Lâm Khâm sao lại háo sắc như vậy, chẳng lẽ ở địa phương y không quan hệ với gái sao? Thấy y bây giờ, Vương Trạch Vinh căn bản không tin y là người như vậy.



Hai người ngồi nói chuyện, mấy người kia không hề xen miệng vào.



Vương Trạch Vinh lén quan sát bọn họ thì thấy ngoài Chu Thanh không ngừng bố trí thì đám người Lô Kỷ Chu không có gì đặc biệt.



Vương Trạch Vinh nhìn quan khí của bọn họ thì thấy có chút dao động.



Vì thế Vương Trạch Vinh cẩn thận quan sát.



Hai cô gái biểu diễn xong và đi đến bên cạnh Lâm Khâm, Vương Trạch Vinh phát hiện Tào Kiến Sơn lộ vẻ thoải mái.



Sao lại như vậy?



Vương Trạch Vinh rất nhanh hiểu suy nghĩ của bọn họ. Bọn họ mới dựa vào mình nên trong lòng rất lo lắng. Việc này là cơ hội để mọi người hòa hợp.



Chỉ cần mình cùng chơi gái với bọn họ ở đây thì tương đương bọn họ được uống thuốc an thần.



- Ông chủ Vương, anh cũng chọn hai người đi.



Chu Thanh cười nói với Vương Trạch Vinh.



Thấy Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua hai cô gái bên cạnh Lâm Khâm, Chu Thanh nói:



- Ông chủ Vương yên tâm, những người trong danh sách đều đã được kiểm tra, đảm bảo còn nguyên.



Vương Trạch Vinh nhìn cô gái thường xuyên xuất hiện trên Tv liền chỉ vào.



Chu Thanh cười nói:
Lô Kỷ Chu nói:



- Lão Chu, ông hôm nay bố trí đúng là hợp ý bọn họ.



Trong lời này rõ ràng là ghen tị.



Chu Thanh có chút đắc ý nói:



- Đáng giá.



Quản Ngọc Khôn nói:



- Có lẽ phải vài triệu.



Tào Kiến Sơn nói:



- Có thể quan hệ tốt với bọn họ thì vài triệu cũng đáng.



Mấy người cũng không vào phòng.



Chu Thanh nói với cô gái:



- Các cô vào phòng chờ trước.



Nói xong mọi người đi vào một căn phòng khác, sau khi vào Lô Kỷ Chu thở dài một tiếng:



- Mọi người thấy đó, chúng ta đã phản bội Lưu gia, chỉ có thể theo sát Vương Trạch Vinh.



Tào Kiến Sơn cũng thở dài một tiếng:



- Không ngờ hôm nay Lưu Nhược Quân lại chạy tới, có thể do Vương Trạch Vinh làm ra không?



Quản Ngọc Khôn nói:



- Không thể, đây chỉ là trùng hợp.



Y còn nói thêm:



- Đây cũng là một cơ hội, Lâm Khâm là cánh cửa mạnh nhất.



Nghe Quản Ngọc Khôn nói như vậy, mọi người đều có chút giật mình. Chu Thanh nói với Quản Ngọc Khôn:



- Tôi thấy đi theo Vương Trạch Vinh tốt hơn một chút.



Lô Kỷ Chu cũng gật đầu nói:



- Tôi đồng ý với Chu Thanh.



Quản Ngọc Khôn không nói gì mà cười cười.



Tào Kiến Sơn lại có vẻ do dự, y chưa có quyết định cuối cùng:



- Xem một chút rồi nói, dù sao cũng không còn đường lui mà.