Quan Khí​

Chương 898 : Đối sách

Ngày đăng: 20:24 18/04/20


Ngay khi Vương Trạch Vinh đang ở trong phòng suy nghĩ tình hình tỉnh Giang Sơn, đám người Lâm Khâm đã ra khỏi phòng mình.



Vì không thấy Vương Trạch Vinh, Lâm Khâm hỏi nhân viên phục vụ:



- Ông chủ Vương chưa đi ra ư?



- Ông chủ Vương đã đi được một lúc, nói là có việc gấp cần làm.



Nữ nhân viên phục vụ nói.



Lâm Khâm ngẩn ra một chút rồi nhìn mấy cô gái. Hắn biết bọn họ là người phục vụ Vương Trạch Vinh, hắn liếc nhìn mấy cô, lại nhìn Hoàng Thiên Thiên và Khả Nhi. Theo Lâm Khâm thấy Khả Nhi là người phụ nữ quyến rũ đàn ông nhất. Vương Trạch Vinh nếu muốn chơi gái thì sẽ chơi cô ta trước.



Nhưng Lâm Khâm dù như thế nào cũng không thấy Khả Nhi có gì khác lạ.



- Mấy người chơi vui không?



Lâm Khâm ra vẻ tùy ý mà nói. Hôm nay hắn quan hệ rất nhiều, hai chân như nhũn ra.



Nghe thấy thế, vẻ mặt các cô gái trở nên kỳ quái.



Thấy vẻ mặt của bọn họ như vậy, Lâm Khâm khó hiểu hỏi:



- Sao thế?



Cô gái cười nói:



- Ông chủ Vương không làm gì cả, Ông chủ Vương ngủ rất ngon.



Ngủ rất ngon. Lâm Khâm cười cười một tiếng.



Chẳng qua hắn rất nhanh nhìn ra vẻ mặt kỳ quái của các cô.



Theo Lâm Khâm không ngừng hỏi, hắn biết tình hình trong phòng Vương Trạch Vinh.



Nhìn thoáng qua Hoàng Thiên Thiên, Lâm Khâm dù như thế nào cũng không biết Vương Trạch Vinh làm gì trong đó.



Chẳng lẽ hắn bất lực? Lâm Khâm cũng khó hiểu về việc này.



Hôm nay Lâm Khâm có mục đích mà đến. Mục đích chính của y là kéo Vương Trạch Vinh về phía mình. Theo Lâm Khâm nghĩ Vương Trạch Vinh là người không có căn cơ, tuy nói hắn là con rể của Hạng gia nhưng lại không quan hệ tốt với vài người. Nhân vật như vậy thì mình sẽ dễ lôi kéo.



Lâm Khâm thấy đã đến lúc mình xây dựng bộ máy. Lần này lên Bắc Kinh thì Lâm Khâm muốn xem có thể lôi kéo vài người có năng lực không. Vương Trạch Vinh còn trẻ như vậy đã là Thường vụ tỉnh ủy, đương nhiên là trọng điểm để Lâm Khâm lôi kéo.



Làm ra tiết mục này là Lâm Khâm cố ý, bây giờ lại phát hiện Vương Trạch Vinh hình như bất lực.



Một lần nữa nhìn cô gái quyến rũ kia, đây là cô gái có sức hấp dẫn quá lớn đối với đàn ông nhưng sao Vương Trạch Vinh lại không làm gì?
- Tình hình tỉnh Giang Sơn thực ra không đơn giản như bề ngoài. Không có lực lượng của chúng ta, Lăng Vũ Trình cũng không thể nào chủ động hoàn toàn. Ý của cháu là cố gắng thể hiện mình yếu thế, thể hiện mình bị Lăng Vũ Trình chèn ép nên phải đứng trung lập.



- Ha ha.



Uông Nhật Thần cười cười.



Vương Trạch Vinh đây là làm cho người ta xem. Chỉ cần làm như vậy thì ai cũng biết sai là ở Lăng Vũ Trình, đến lúc đó Tổng bí thư cũng không thể nói gì.



- Cháu tin rằng không có Uông hệ ủng hộ, Lăng Vũ Trình sẽ không thể khống chế cục diện sao?



Uông Nhật Thần cười nói.



- Khống chế được hay không thì cháu không quá để ý, quan trọng là người khác sẽ coi trọng lực lượng của chúng ta.



Bây giờ Uông Nhật Thần mới chính thức yên tâm. Ông nói:



- Cháu nghĩ như vậy là rất tốt. Lần này Lăng Vũ Trình nhất định sẽ xảy ra chuyện vì việc này. Nói với cháu một việc, Tô Xán thực ra không phải là người Lâm hệ, y qua lại gần Lăng Vũ Trình chỉ là lợi dụng lẫn nhau mà thôi.



Vương Trạch Vinh có chút khó hiểu.



- Không hiểu sao?



Uông Nhật Thần cười phá lên.



- Tô Xán là người Cổ gia.



Uông Nhật Thần cười ha hả nói.



Vương Trạch Vinh lúc này mới hiểu. Cổ lão mà hắn dạy Thái cực quyền là bố của Phó chủ tịch Quân ủy Trung ương, thật không ngờ Tô Xán là người của Cổ gia.



- Cháu yên tâm, lão Cổ rất ủng hộ cháu. Cổ gia mặc dù quan hệ tốt với Lâm gia nhưng lão Cổ lại thích cháu, ông ta sẽ toàn lực ủng hộ. Ông ta mà không thích ai thì không thèm để ý.



- Thì ra là như vậy.



Vương Trạch Vinh coi như hiểu rõ, bảo sao Tô Xán vẫn ủng hộ Lăng Vũ Trình.



Uông Nhật Thần nói như vậy làm Vương Trạch Vinh hiểu rõ tình hình. Nếu Lăng Vũ Trình mượn lực lượng chèn ép Uông hệ, người Cổ gia nhất định sẽ rất lo lắng, cho nên đến lúc đó Tô Xán rất có thể sẽ trung lập.



Uông Nhật Thần cười hì hì nói:



- Bố Thủ tướng dạo gần đây hỏi là bao giờ cháu hướng dẫn ông ta, ông ta có cảm giác tốt với cháu. Cháu có thể trao đổi với Bảo Quốc Cường nhiều vào.



Vương Trạch Vinh cười cười. Chỉ cần Lăng Vũ Trình dám đối phó Uông hệ thì y sẽ phải đau đầu.