Quan Khí​

Chương 899 : Lăng Vũ Trình thử dò xét

Ngày đăng: 20:24 18/04/20


Sau khi hiểu được ý đồ của Lăng Vũ Trình, trong thời gian này Vương Trạch Vinh không ngừng chú ý tình hình tỉnh Giang Sơn. Tiền Hồng cùng Ngô Kim Thành không ngừng báo cáo tình hình với hắn. Giang Doanh Hà và Ngũ Tĩnh cũng thi thoảng gọi điện thông báo tình hình mới. Lăng Vũ Trình sau khi được mấy thường vụ ủng hộ thì thực lực tăng nhiều, đầu tiên là nhúng tay vào không ít cơ quan bên chính phủ, điều này làm chủ tịch tỉnh rất khó chịu.



Ngũ Tĩnh hôm nay gọi điện tới.



- Trạch Vinh, không khí tỉnh Giang Sơn bây giờ rất không tốt.



Ngũ Tĩnh có chút lo lắng nói với Vương Trạch Vinh.



Vương Trạch Vinh đương nhiên hiểu rõ việc này.



- Bí thư Ngũ, trời không sụp được.



Vương Trạch Vinh nói.



Trong thời gian này Lăng Vũ Trình làm chuyện gì cũng không báo với Uông hệ, tâm trạng của Giang Doanh Hà và Ngũ Tĩnh rất không tốt.



- Ồ, đúng rồi, có một chuyện thì hình như Bí thư Lăng muốn điều Đặng Diệu Hoa ra khỏi Thường Hồng, cậu phải chú ý một chút.



Ngũ Tĩnh nói thêm.



Vương Trạch Vinh nhíu mày, tin này quá đột nhiên. Lăng Vũ Trình chẳng lẽ muốn nhúng tay vào Thường Hồng như vậy sao?



Vương Trạch Vinh dập máy rồi đập bàn. Lăng Vũ Trình làm gì ở nơi khác hắn không quan tâm. Y nếu muốn nhúng tay vào Lăng Vũ Trình thì xin lỗi.



Vương Trạch Vinh gọi cho Khương Tắc Xương rồi nói:



- Công tác bên chính quyền dạo này thế nào?



Khương Tắc Xương vừa đến văn phòng, y vội vàng đóng cửa lại rồi nói:



- Mấy hôm nay Thị trưởng Tôn thường xuyên lên tỉnh, mỗi lần về thì rất vui vẻ.



- Anh thông báo một chút, bảo Đặng Diệu Hoa và Điền Lệ Vân lên Phượng Hải. Mai tôi bay về Phượng Hải.



Khương Tắc Xương có chút giật mình và nói:



- Tôi lập tức bí mật thông báo bọn họ.



Sáng hôm sau Vương Trạch Vinh liền xin nghỉ học để bay về Phượng Hải.



Đến đón Vương Trạch Vinh là Uông Phỉ.



Biết Vương Trạch Vinh sẽ về tỉnh Giang Sơn, cô rất vui.



Hai người không nói gì, xe rất nhanh tiến vào chỗ ở của Uông Phỉ.



- Bọn họ đang chờ ở trong.



Uông Phỉ không biết vì sao Vương Trạch Vinh gọi Đặng Diệu Hoa và Điền Lệ Vân đến đây.



Vương Trạch Vinh vừa vào đã thấy Đặng Diệu Hoa và Điền Lệ Vân ở đó.
- Biết sao được, bây giờ học tập rất áp lực. Đến tuổi này mà còn đi học thì khó nhớ lắm.



Vương Trạch Vinh nói theo.



- Có một việc là gần đây trên tỉnh đang tăng cường phát triển khoa học kỹ thuật, cán bộ lãnh đạo hiểu khoa học kỹ thuật lại ít. Trên tỉnh muốn điều một vài cán bộ có năng lực mạnh từ Thường Hồng lên tỉnh. Việc này cần Trạch Vinh ủng hộ.



Vương Trạch Vinh nói:



- Bí thư Lăng biết đó. Khoa học kỹ thuật Thường Hồng được Lão bí thư tự mình xác định quy hoạch, Bí thư Lăng cũng đã chỉ rõ phải toàn lực đảm bảo Thường Hồng phát triển, không thể vì bất cứ nguyên nhân nào ảnh hưởng đến sự phát triển của Thường Hồng. Bây giờ Thường Hồng cũng đang thiếu người.



Không ngờ Vương Trạch Vinh lại trực tiếp kéo hai Tổng bí thư ra, điều này làm Lăng Vũ Trình rất khó chịu.



Lăng Vũ Trình cố điều chỉnh tâm trạng rồi nói:



- Tôi dự định điều đồng chí Đặng Diệu Hoa Thường Hồng lên tỉnh.



Lời này mặc dù chưa xác định nhưng đã rõ ràng yêu cầu Vương Trạch Vinh thả người.



Vương Trạch Vinh nói:



- Bí thư Lăng, mặc dù Trung ương cho Thường Hồng quyền điều chỉnh cán bộ, nhưng Thường Hồng là một thành phố của tỉnh Giang Sơn, chúng tôi gần đây dự định điều chỉnh bộ máy lãnh đạo Khu công nghệ cao. Đồng chí Đặng Diệu Hoa sẽ không kiêm nhiệm Chủ nhiệm Khu công nghệ cao nữa.



Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Lăng Vũ Trình nhíu mày. Lời của Vương Trạch Vinh có hai ý, một là điều chỉnh cán bộ của Thường Hồng phải theo ý đồ Trung ương, trong tỉnh không thể tùy tiện nhúng tay vào. Ý thứ hai là dù điều Đặng Diệu Hoa lên tỉnh, Khu công nghệ cao vẫn do Vương Trạch Vinh khống chế, không thể cho phép người ngoài tiến vào.



- Ha ha, xem ra Trạch Vinh đã có quyết định, việc này cứ tạm thời như vậy.



Lăng Vũ Trình nói.



Bỏ máy xuống, tâm trạng Lăng Vũ Trình rất không tốt. Đối với Vương Trạch Vinh, y rất lo lắng. Vương Trạch Vinh bây giờ đã là người phát ngôn của Uông hệ tại tỉnh Giang Sơn, y lại có lực lượng của Hạng gia, lại còn ủng hộ của vài lực lượng Bắc Kinh. Có một Thường vụ tỉnh ủy như vậy ở tỉnh Giang Sơn, Lăng Vũ Trình cảm thấy đây là uy hiếp rất lớn đối với mình. Trong thời gian này y không ngừng điều chỉnh cán bộ trên tỉnh, cố gắng tách Uông hệ ra. Y không hy vọng lực lượng của Vương Trạch Vinh hơn mình.



Hôm nay y thử dò xét thái độ của Vương Trạch Vinh một chút. Vì việc này mà mấy hôm trước y đã lộ tin tức và muốn xem biểu hiện của Vương Trạch Vinh. Theo y nghĩ chỉ cần Vương Trạch Vinh nhân nhượng một chút là y sẽ nhúng tay vào Thường Hồng. Thị trưởng Thường Hồng là người của y, chỉ cần Vương Trạch Vinh lùi bước là có thể giúp đỡ nâng Tôn Thiệu Bình lên. Nhưng từ thái độ của Vương Trạch Vinh có thể thấy y không muốn bỏ Thường Hồng, chuyện có chút khó xử.



Lăng Vũ Trình cũng không muốn ép Vương Trạch Vinh quá đáng, y chỉ âm thầm hành động mà thôi. Bí thư Lâm có ủng hộ hay không cũng khó nói.



Lăng Vũ Trình đang suy nghĩ thì Vương Trạch Vinh cũng đã gọi cho Trưởng ban tổ chức cán bộ Đan Kiến Phương:



- Trưởng ban Đan, các anh lập tức khảo sát cán bộ lãnh đạo Khu công nghệ cao để chuẩn bị điều chỉnh cán bộ.



Nhận được điện của Vương Trạch Vinh, Đan Kiến Phương kết hợp với việc xảy ra gần đây nên rất lo lắng. Vương Trạch Vinh đã đi học mà còn quan tâm chuyện ở Khu công nghệ cao, trong này có vấn đề gì?



Nghĩ thế Đan Kiến Phương liền gọi cho Tôn Thiệu Bình:



- Thị trưởng Tôn, vừa nãy Bí thư Vương gọi tới nói là khảo sát bộ máy Khu công nghệ cao, sẽ điều chỉnh bộ máy.



Tôn Thiệu Bình nói:



- Lâm Nghị rất được.



Đan Kiến Phương bỏ máy xuống liền đau đầu. Bí thư Lăng hy vọng đổi thành người của bọn họ, Vương Trạch Vinh lần này cũng mong đổi thành người của hắn, lực lượng hai bên quá lớn. Chẳng qua Thường Hồng không phải là tỉnh, đây là đất của Vương Trạch Vinh. Tôn Thiệu Bình sao có thể đấu với Vương Trạch Vinh.