Quan Khí
Chương 907 : Vợ chồng nói chuyện
Ngày đăng: 20:24 18/04/20
Về khách sạn, Vương Trạch Vinh thấy Lữ Hàm Yên đã ở đây, cô đang nằm trên giường xem Tv.
Lữ Hàm Yên vừa tắm xong nên chỉ mặc áo ngủ mỏng, cơ thể quyến rũ lộ hết ra làm Vương Trạch Vinh rất động tâm.
- Sao hôm nay em về sớm thế?
Vương Trạch Vinh khó hiểu hỏi.
- Mệt chết em. Không ngờ kinh doanh cũng không dễ gì. Mỗi ngày có bao việc cần làm.
Lữ Hàm Yên nói.
- Con đâu?
- Bà ngoại bế.
- Anh đi tắm đi.
Nghe Lữ Hàm Yên bảo mình đi tắm, lửa dục trong lòng Vương Trạch Vinh bốc lên.
Sau khi Vương Trạch Vinh tắm xong đi ra, ánh mắt Lữ Hàm Yên nhìn Vương Trạch Vinh càng thêm si mê.
Rất nhanh hai người đã quấn vào nhau.
Khẽ cởi áo ngủ, hiện ra trước mặt Vương Trạch Vinh là cơ thể trắng nõn, hai bên vú khẽ run rẩy, hai quả anh đào thật bắt mắt. Mặc dù Lữ Hàm Yên đã có con nhưng dáng người vẫn rất tuyệt. Eo nhỏ, ngực lớn, đôi chân thon dài thẳng tắp, cả người chính là liều thuốc kích thích rất mạnh.
Vương Trạch Vinh rất nhanh đã tiến vào.
Sau khi ân ái xong, Lữ Hàm Yên nằm trong lòng Vương Trạch Vinh và nói:
- Hôm nay anh đến Uông gia phải không?
Nói xong tay cô khẽ gãi gãi trên ngực Vương Trạch Vinh.
- Sao em biết?
Vương Trạch Vinh hôm nay nhận được điện liền tới, hắn không ngờ Lữ Hàm Yên cũng biết.
Lữ Hàm Yên nói:
- Em không phủ nhận có vài quan tốt, em phục bọn họ. NHưng anh có nghĩ tới không, quan tốt phải cẩn thận tìm mới ra, quan xấu thì đâu cũng có.
Vương Trạch Vinh nói:
- Xem ra em nhận thức rất sâu về xã hội.
- Bỏ đi, không nói cái này, dù sao chỉ cần anh không học bọn họ là được.
Lữ Hàm Yên xoay người ngồi lên trên Vương Trạch Vinh.
Rất nhanh hai người lại ân ái.
Lữ Hàm Yên mềm nhũn nằm trên giường:
- Em hết sức rồi, không biết sao mà anh lại sung sức đến thế. Bỏ đi, anh muốn tìm phụ nữ thì cứ tìm nhưng phải giữ được tình hình như bây giờ.
Vương Trạch Vinh thấy đã đến lúc nói ý của Uông Nhật Thần ra.
Nghe xong Vương Trạch Vinh nói, Lữ Hàm Yên nói:
- Vì anh nói rõ tình hình nên em không so đo. Uông Phỉ cũng không dễ dàng gì, người ta yêu anh lâu như vậy, anh không thể có lỗi với người ta.
Nhìn Lữ Hàm Yên, Vương Trạch Vinh cảm thấy đến bây giờ cũng không thể hiểu phụ nữ là như thế nào. Vừa nãy Lữ Hàm Yên còn ghen tuông, bây giờ lại nghĩ cho Uông Phỉ.
- Bố nói Uông gia bây giờ rất quan trọng đối với anh. Có Uông gia ủng hộ thì anh càng thuận lợi hơn trong chốn quan trường. Nếu anh không nhận Uông Phỉ, như vậy Uông gia sẽ là lực cản rất lớn đối với anh. Lực lượng của bọn họ thì Hạng gia cũng không thể chống lại. Vì thế phải nhận Uông Phỉ.
Lời này làm Vương Trạch Vinh giật mình. Hạng Nam xem ra đã suy nghĩ càng xa hơn về việc này. Vương Trạch Vinh cẩn thận suy nghĩ thì thấy ông có lý. Đừng nhìn Uông Nhật Thần đối tốt với mình, nếu ông mà muốn làm gì thì sự đả kích là rất lớn. Bảo sao Hạng Nam phải ủng hộ việc này.
Vương Trạch Vinh đã thấy lực lượng sau lưng Uông gia, cũng khó trách Hạng Nam cũng phải đồng ý.
Vương Trạch Vinh cảm thấy mình đã thành một nhân vật quan trọng. Bởi vì có mình nên Hạng Nam mới phát triển tốt như vậy do tạo quan hệ với Lâm gia, bảo sao Hạng Thành và Hạng Kiền bây giờ cũng bắt đầu coi trọng mình.
Nghe Lữ Hàm Yên nhắc đến Hạng Nam, không biết sau Vương Trạch Vinh lại bớt đi sự áy náy.