Quan Khí
Chương 933 : Thay đổi thái độ
Ngày đăng: 20:25 18/04/20
Ngồi trong phòng Tư Mã Sơn, Cận Trung Thuận tỏ vẻ rất cung kính.
Tư Mã Sơn mở mắt ra sau khi nghe Cận Trung Thuận báo cáo xong.
Tuy là Thị trưởng nhưng đối mặt với Tư Mã Sơn, Cận Trung Thuận rất kính sợ.
Nhìn Cận Trung Thuận, Tư Mã Sơn nói:
- Trung Thuận, anh là Thị trưởng nên phải chú ý đoàn kết các đồng chí trong thành phố. Các đồng chí Bùi Vân Hoa và Trần Tùng Diệu từ trước đến giờ vẫn rất tốt, không thể vì tôi mà xa lánh bọn họ.
Cận Trung Thuận nhìn Tư Mã Sơn ngồi đó mà khó hiểu hỏi:
- Trong thời gian này bọn họ đi lại rất gần với Vương Trạch Vinh.
Tư Mã Sơn gõ lên mặt bàn rồi nói:
- Điều này rất bình thường, mọi người đều muốn tranh thủ các đồng chí có năng lực mà.
Tư Mã Sơn còn nói thêm:
- Đồng chí Vương Trạch Vinh là Phó bí thư Tỉnh ủy, đồng chí này vừa tới Xuân Dương nên muốn hiểu rõ tình hình thì phải liên lạc với các đồng chí. Anh không nên suy nghĩ nhiều.
Cận Trung Thuận bây giờ đã hiểu ý của Tư Mã Sơn nên nói:
- Tôi nghe Bí thư.
Tư Mã Sơn cười cười một tiếng:
- Phải nhìn xa một chút, anh chỉ cần làm tốt công tác thì không ai có thể gạt bỏ thành tích của anh.
Cận Trung Thuận nói:
- Tôi chỉ là lo cục diện của Xuân Dương bị phá vỡ.
Tư Mã Sơn suy nghĩ một chút rồi nói:
- Như vậy đi, anh hẹn hai người bọn họ, tôi sẽ cùng dùng bữa.
- Vâng, tôi lập tức đi làm.
Cận Trung Thuận đi ra.
Nhìn Cận Trung Thuận đi ra, Tư Mã Sơn châm một điếu thuốc lá.
Vương Trạch Vinh này đúng là không ngồi yên.
Tư Mã Sơn phả ra một làn khói.
Bây giờ Tư Mã Sơn cũng đã có phản ứng, y thấy hành vi của mình là trúng chiêu của Vương Trạch Vinh. Y muốn sửa tình hình bất lợi hiện nay.
Hừ, Tỉnh Bắc Dương không phải là tỉnh Giang Sơn, cho dù Vương Trạch Vinh mày dùng thủ đoạn gì thì chỉ cần mình vừa ra tay là dễ dàng giải quyết vấn đề.
Tư Mã Sơn nhìn Trâu Tùng Diệu và cười ha hả nói:
- Tiểu Trâu có thể nghĩ như vậy là tốt rồi.
Bùi Vân Hoa mặc dù nhìn ra ý của Tư Mã Sơn nhưng vẫn nói:
- Trưởng ban thư ký Trâu nói đúng, tôi cũng nghĩ như vậy.
Tư Mã Sơn nhìn Cận Trung Thuận và nói:
- Anh là đàn anh thì bình thường phải quan tâm đến Vân Hoa và Tiểu Trâu nhiều vào. Bộ máy đoàn kết thì công tác mới triển khai tốt được. Tôi không hy vọng thấy mọi người chia rẽ.
Cận Trung Thuận vội vàng nói:
- Bí thư, tôi và Phó bí thư Vân Hoa và Trưởng ban thư ký Trâu vẫn phối hợp tốt.
- Vậy là tốt.
Tư Mã Sơn cười nói.
Cận Trung Thuận giơ chén lên nói:
- Bí thư, chén này ba chúng tôi mời ngài. Xuân Dương có thể phát triển như hôm nay đều do ngài ủng hộ. Không có ngài thì không có sự phát triển của Xuân Dương.
Tư Mã Sơn cười ha hả nói:
- Chủ yếu là do các anh cố gắng. Tôi thích các đồng chí nỗ lực công tác. Vân Hoa và Tiểu Trâu đều rất được, Bắc Dương sau này phải dựa vào mọi người. Tôi luôn thích giúp đỡ người trẻ tuổi.
Uống cạn chén, Cận Trung Thuận lại mời Bùi Vân Hoa và Trâu Tùng Diệu:
- Chén này tôi mời hai người, cảm ơn mọi người vẫn ủng hộ tôi. Tin rằng sau đây chúng ta càng phối hợp hơn trong công việc.
Tư Mã Sơn cũng rất nể mặt, mỗi lần đều uống cạn chén.
Ăn cơm xong đi ra, suy nghĩ của Bùi Vân Hoa và Trâu Tùng Diệu hoàn toàn khác nhau. Trâu Tùng Diệu rất vui mừng vì hôm nay Tư Mã Sơn không ngừng gắp đồ cho mình. Điều này nói rõ Tư Mã Sơn coi trọng mình.
Tâm trạng Bùi Vân Hoa lại khác, bởi vì y rất thông minh và thấy tình hình thật sự. Mặc dù bề ngoài Tư Mã Sơn vẫn tỏ vẻ quan tâm nhưng thi thoảng trong mắt đối phương lại hiện ra một tia lạnh lùng. Bùi Vân Hoa biết mình rất nguy hiểm.
Sao bây giờ?
Bây giờ Bùi Vân Hoa cần phải có sự lựa chọn.
Về nhà, Bùi Vân Hoa vào thư phòng và phân tích tình hình Xuân Dương và Tỉnh Bắc Dương.
Vào lúc này nếu dựa vào một người có thực lực là tốt nhất. Nưng ở Bắc Dương có người như vậy sao?
Bùi Vân Hoa lắc đầu và thấy mình không thấy rõ tình hình Bắc Dương bây giờ. Chỉ có thế lực mới tới là Vương Trạch Vinh – Phó bí thư Tỉnh ủy mới tới. Nhưng Vương Trạch Vinh còn trẻ như vậy, mình lại không thấy rõ chỗ dựa của đối phương. Vì thế Bùi Vân Hoa chưa thể có quyết định.
Xem rồi quyết định.