Quan Khí​

Chương 938 : Uông Kiều đến Bắc Dương

Ngày đăng: 20:25 18/04/20


Trưởng Ban tuyên giáo Hạ Thành Tài hôm nay rất tích cực, Uông Kiều - văn phòng nghiên cứu chính sách Trung ương đến Bắc Dương làm đề tài, y vẫn luôn đi theo. Việc này vốn không cần y tự mình đi, nhưng y biết mình phải làm tốt.



Tuy nói mình là Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy nhưng Hạ Thành Tài rất cung kính với Uông Kiều.



Là người Lâm hệ ở Bắc Dương, Hạ Thành Tài hiểu tầm quan trọng của người phụ nữ này.



- Ha ha, Tiểu Kiều, cô thấy lịch như thế nào?



Thấy Uông Kiều đang xem lịch trình, Hạ Thành Tài thầm nghĩ đây là con dâu Tổng bí thư.



- Hạ thúc, làm phiền chú.



Uông Kiều cười nói.



Nghe thấy Uông Kiều gọi mình là chú, Hạ Thành Tài rất vui vẻ. Đây là con dâu Tổng bí thư, cô gọi mình là chú thì nói rõ mình tiến thêm một bước trong quan hệ với gia đình Tổng bí thư.



Nhìn nội dung trong đó, Uông Kiều nói:



- Bố trí rất tốt. Lần này bọn cháu tới là muốn tìm hiểu công tác công nghiệp của Bắc Dương. Chỉ cần phái một đồng chí quen thuộc tình hình đi theo là được.



- Ha ha, Tiểu Kiều nói như vậy là không được rồi. Công tác nghiên cứu rất quan trọng, là Trưởng ban Tuyên giáo nên tôi cũng cần đi tìm hiểu rõ, đến lúc đó tôi nhất định đi cùng.



- Hạ thúc, cháu rất quen với Bí thư thị ủy Xuân Dương – Vương Trạch Vinh. Em gái cháu từng được anh ta cứu mạng, lần này cháu tới Xuân Dương nên nhất định phải liên lạc một chút. Chú xem tối có rảnh không, cháu hẹn anh ta ra rồi mọi người gặp nhau?



Nghe Uông Kiều nói như vậy, Hạ Thành Tài thầm giật mình. Không ngờ Uông Kiều vừa đến Bắc Dương là muốn gặp Vương Trạch Vinh ngay.



Đối với Vương Trạch Vinh, Hạ Thành Tài gần đây cũng nghiên cứu và biết Vương Trạch Vinh có quan hệ với Uông gia, nhưng y chỉ nghĩ Vương Trạch Vinh chỉ quan hệ với Uông Nhật Thần, bây giờ nghe Uông Kiều nói như vậy, suy nghĩ của Hạ Thành Tài thay đổi hẳn. Mình là người Lâm hệ đến Bắc Dương, từ trước đến giờ vẫn không có liên minh. Đối mặt với tình hình phức tạp nên y chỉ có thể dùng cách trung lập mà bảo vệ mình. Bây giờ Vương Trạch Vinh tới, Vương Trạch Vinh này có chỗ dựa là Hạng Nam và Uông gia, bây giờ xem ra còn có quan hệ với Tổng bí thư, mình cần phải suy nghĩ kỹ.



- Ha ha, đồng chí Vương Trạch Vinh sau khi tới Bắc Dương thì tôi cũng muốn gặp mặt riêng nhưng không có cơ hội. Hôm nay có thể nhờ Tiểu Kiều rồi.



Uông Kiều cười cười rút điện thoại di động ra gọi cho Vương Trạch Vinh.



Vương Trạch Vinh rất ngạc nhiên mà nói:



- Sao em lại tới Bắc Dương thế?



- Văn phòng nghiên cứu chính sách gần đây chú ý công tác công nghiệp trong cả nước, có một đề tài cần tìm hiểu. Bắc Dương có nhiều công nhân về hưu nên nghĩ tới anh, em liền xin phép tới. Mong anh ủng hộ nhiều.



Nghe Uông Kiều nói như vậy, Vương Trạch Vinh đoán bên cạnh cô còn có người khác nên nói:



- Em đến Xuân Dương thì cứ coi như về nhà. Anh nhất định làm tốt công tác tiếp đón, cần anh làm gì xin cứ sai.



Uông Kiều nói:



- Em bây giờ đang đi cùng Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Hạ, tối anh có rảnh không, chúng ta cùng dùng bữa?



Vương Trạch Vinh nghe Uông Kiều nói như vậy liền hiểu ra. Hạ Thành Tài là người Lâm hệ, Uông Kiều đến Bắc Dương là hy vọng kết nối cho mình với Hạ Thành Tài.



Vương Trạch Vinh nói:



- Cảm ơn Tiểu Kiều.
Vương Trạch Vinh nói.



- Người một nhà thì anh cảm ơn cái gì. Em không giúp anh thì giúp ai.



- Gần đây Lâm Khâm có về Bắc Kinh không?



Vương Trạch Vinh không biết sao lại hỏi một câu như vậy.



Nghe Vương Trạch Vinh hỏi như vậy, Uông Kiều nói:



- Anh không nên nhắc tới y.



Vương Trạch Vinh nói:



- Chú ý sức khỏe.



- Trung ương bây giờ rất coi trọng công tác công nghiệp, Bắc Dương là trụ sở công nghiệp cũ, áp lực của các anh là rất lớn.



Uông Kiều không muốn nói chuyện nhà nên nói sang việc khôi phục công tác công nghiệp.



- Rất nhiều thứ phải đi tìm hiểu mới rõ, nước Tỉnh Bắc Dương rất đục.



- Vương ca, em chỉ có thể giúp anh như vậy. Hạ Thành Tài là người của lão gia tử, lão gia tử cũng có ý để em làm trung gian giữa hai người.



Vương Trạch Vinh gật đầu nói:



- Nói thật anh bây giờ cũng cần có đồng minh ở Bắc Dương. Có Hạ Thành Tài ủng hộ thì triển khai công tác sẽ dễ hơn.



- Có thể giúp anh là tốt rồi.



Uông Kiều cười nói.



Nói chuyện một lúc, Vương Trạch Vinh ngừng nghe thấy Uông Kiều gọi mình là Vương ca, hắn trêu cô:



- Quan hệ của em và anh thì em gọi anh là Vương ca không đúng, anh phải gọi em là chị mới đúng.



Uông Kiều nũng nịu nhìn Vương Trạch Vinh và nói:



- Sao, em có phải là già rồi không?



Vương Trạch Vinh cười phá lên.



Uông Kiều cũng cười nói:



- Được rồi, anh gọi em là chị đi.



Hai người vừa nói chuyện vừa nhìn cảnh bên ngoài, Uông Kiều nói:



- Nói chuyện với anh làm thời gian trôi qua nhanh thật.