Quan Khí​

Chương 987 : Triệu Quốc Hoa khóc

Ngày đăng: 20:26 18/04/20


Nhận được điện của Cổ Duy Thành, Vương Trạch Vinh chạy đến Tỉnh ủy.



- Trạch Vinh, vất vả rồi.



Cổ Duy Thành thấy Vương Trạch Vinh đến liền đứng dậy đón.



Cổ Duy Thành nói:



- Trạch Vinh, có chuyện cần bàn với anh một chút. Lần này công tác diệt xã hội đen của Xuân Dương đạt hiệu quả tốt, một vài vụ án nhiều năm để đó đã được phá. Tôi đã nói chuyện với đồng chí Cổ Kiến Sơn, theo tài liệu cung cấp thì nguyên Bí thư thị ủy Xuân Dương – đồng chí Triệu Quốc Hoa xảy ra chuyện là do bị hãm hại.



Vương Trạch Vinh nói:



- Tình hình tôi hiểu là như thế này. Đồng chí Triệu Quốc Hoa vừa đến Xuân Dương không lâu thì vì việc nhận hối lộ mà xảy ra chuyện. Từ đủ tình hình có thể thấy trong này có nhiều nghi vấn.



Cổ Duy Thành nói:



- Lần này nếu không phải do Triệu Quốc Hoa thừa nhận mình làm thì đúng là khó có thể điều tra ra.



- Nếu tồn tại vấn đề thì Tỉnh ủy phải có câu trả lời thuyết phục với đồng chí Triệu Quốc Hoa.



- VIệc này đồng chí Triệu Quốc Hoa cũng có trách nhiệm nhất định là không chú ý đủ phương diện nên trúng kế. Tôi bàn với anh một chút xem nên xử lý như thế nào. Chức Bí thư thị ủy Xuân Dương nhất định không thể để Triệu Quốc Hoa giữ, bây giờ trong tỉnh có nhiều nhân viên mất chức.



- Triệu Quốc Hoa từng là một trong các Thường vụ tỉnh ủy, bố trí y thì phải do Ban Tổ chức cán bộ.



Cổ Duy Thành nói:



- Việc này tôi đã hỏi ý Bí thư Lâm, ý của ngài là Triệu Quốc Hoa không phù hợp tự gánh vác một nơi, do Tỉnh ủy Bắc Dương phân công công việc cho Triệu Quốc Hoa, sau đó báo lên Trung ương duyệt.



Vương Trạch Vinh biết Triệu Quốc Hoa vốn là người Lâm hệ phái đến Xuân Dương, có lẽ Trung ương cũng hy vọng vào y nhưng y lại xảy ra chuyện. Dù sao cũng bị thiệt thòi nên bố trí một chức Phó chủ tịch tỉnh không phải Thường vụ tỉnh ủy cũng là trừng phạt.



Cổ Duy Thành nói:



- Phó chủ tịch tỉnh không phải thường vụ thì sao?



- Tôi tán thành ý kiến này.



Vương Trạch Vinh nói.



- Trạch Vinh, như vậy đi, vì thể hiện Tỉnh ủy nhận lỗi sẽ do anh thay mặt Tỉnh ủy đi nói chuyện với Triệu Quốc Hoa.



Triệu Quốc Hoa vẫn luôn bị Ủy ban kỷ luật giám sát nhưng không bị bắt.



Sau khi bị giám sát, tâm trạng Triệu Quốc Hoa như muốn điên lên. Việc không thể chứng minh mình trong sạch khiến y luôn tự trách. Y không ngờ tình hình Bắc Dương lại phức tạp như vậy. Một lần tham gia hoạt động với Đồng Trường Hải và bị trúng kế, nhận hối lộ, lên giường với gái, tất cả đều do Đồng Trường Hải bố trí. Nghĩ tới đây y liền rất hối hận.




Vợ Triệu Quốc Hoa nói:



- Mẹ hiểu bố con hơn các con. Ông ấy mặc dù cũng ham muốn nhưng không có gan đó.



Con rể nhỏ giọng nói:



- Khó mà nói.



- Anh nói gì?



Vợ Triệu Quốc Hoa trừng mắt nhìn con rể.



- A, con không nói gì, con chỉ nói là đường khó đi.



Triệu Quốc Hoa lúc này đứng bên ngoài nghe người nhà bàn tán, y đột nhiên phát hiện vợ vẫn đối tốt với mình.



- Bí thư Triệu nhất định là bị oan, tôi đảm bảo bí thư Triệu quyết không làm ra chuyện này.



Trong phòng đột nhiên truyền ra giọng của thư ký trước đây của Triệu Quốc Hoa - Giang Cận Lâm.



Nghe giọng này, Triệu Quốc Hoa thấy ấm áp trong lòng và thầm nghĩ lâu ngày thấy chân tình. Thư ký này của mình mặc dù không đưa đến Xuân Dương mà để ở chỗ trước kia, vậy mà vẫn trung thành với mình như vậy.



Giang Cận Lâm nói tiếp:



- Theo tôi biết thì nhất định là do đám Đồng Trường Hải bày mưu. Bây giờ Bắc Dương có Phó bí thư Tỉnh ủy Vương Trạch Vinh, chuyện bí thư Triệu nhất định sẽ được tra ra. Tôi thấy mọi người có thể đi phản ánh với Phó bí thư Vương.



Vợ Triệu Quốc Hoa nói:



- Được, chúng ta đi tìm Phó bí thư Vương.



Mọi người đang nói thì có tiếng gõ cửa.



Con rể ra mở cửa thì thấy Triệu Quốc Hoa đứng ngoài liền vội vàng nói:



- Bố, sao bố có thể ra?



Triệu Quốc Hoa hừ một tiếng:



- Anh có phải muốn tôi không thể về?



Nhà trở nên ồn ào, mọi người tranh nhau lao ra đón Triệu Quốc Hoa.