Quan Khí
Chương 988 : Xử lý
Ngày đăng: 20:26 18/04/20
Vương Trạch Vinh và Cổ Duy Thành đứng ở sân bay nhìn máy bay từ từ hạ xuống.
Trưởng ban tổ chức cán bộ Trung ương Vương Triêu Chính từ trong máy bay đi ra.
Bắc Dương xảy ra chuyện như vậy, Trung ương rất coi trọng bộ máy Bắc Dương, phái Trưởng ban tổ chức cán bộ Trung ương Vương Triêu Chính đến Bắc Dương.
Sau khi mọi người bắt tay rồi rất nhanh về Tỉnh ủy.
Vương Trạch Vinh ngồi trong xe mà vẻ mặt rất nghiêm túc. Lần này Trung ương phái Trưởng ban Vương Triêu Chính đến đủ để nói rõ sự coi trong với Bắc Dương, từ việc này có thể thấy Trung ương đã hạ quyết tâm.
Xe tiến vào Tỉnh ủy, mọi người cùng vào văn phòng của Bí thư tỉnh ủy.
Vương Triêu Chính nói:
- Chuyện ở Bắc Dương càng lúc càng lớn, vấn đề càng lúc càng nhiều. Trung ương có thái độ khẳng định với công tác của các đồng chí, cho rằng công tác của các đồng chí có hiệu quả.
Cổ Duy Thành và Vương Trạch Vinh ngồi nghe và không nói gì.
Đối với hai người thì bây giờ vẫn rất lo lắng. Bắc Dương xảy ra chuyện lớn như vậy, nhiều cán bộ bị liên quan thì dù như thế nào hai người là Bí thư tỉnh ủy, Phó bí thư Tỉnh ủy cũng sẽ bị liên lụy.
Vương Triêu Chính nói tiếp:
- Đồng chí Cổ Kiến Sơn lần này về Bắc Kinh, Lãnh đạo trung ương đã chuyên môn nghe báo cáo các công việc ở Bắc Dương. Bây giờ xem ra tình hình Bắc Dương không thể không giải quyết. Thực tế do tình hình Bắc Dương cũng tạo thành ảnh hưởng quốc tế, ý của Trung ương là xử lý kín việc này.
Vương Trạch Vinh cũng thấy truyền thông gần đây nói đủ thứ vì Bắc Dương không ngừng có quan chức ngã ngựa. Có tờ báo nước ngoài còn nói quan chức Trung Quốc đều hủ bại.
Cổ Duy Thành nói:
- Tỉnh ủy Bắc Dương nghiêm túc chấp hành chỉ thị tinh thần của Trung ương, nhất định làm tốt công tác.
Vương Triêu Chính nói:
- Vấn đề của Chu Kiến Đào rất nghiêm trọng, ý của Trung ương là điều khỏi Bắc Dương, sau đó sẽ xử lý.
Vương Trạch Vinh nói:
- Như vậy cũng tốt, điều y đi sẽ có lợi cho việc tìm chứng cứ.
Cổ Duy Thành nói:
Nhưng từ tin tức có thể thấy đối mặt với lực lượng của Vương Trạch Vinh, người trên Bắc Kinh không ngờ phải nhường bước. Đương nhiên cũng có người tỏ vẻ phải giúp. Nhưng đối mặt với lực lượng mà Vương Trạch Vinh không ngờ lớn đến thế, đặc biệt nghe Tổng bí thư hạ quyết tâm rửa sạch Bắc Dương, mọi người đều lùi bước.
Sao bây giờ? Mình chẳng lẽ nói bọn họ ra?
Chu Kiến Đào thở dài một tiếng và không dám có suy nghĩ như vậy. Nếu mình gánh tội giúp thì bọn họ may ra còn thầm giúp mình.
Đang khi rất do dự thì Cổ Duy Thành tự gọi tới yêu cầu Chu Kiến Đào đến Vương Triêu Chính, nói là Vương Triêu Chính có chuyện cần nói.
Nghe thấy thế, Chu Kiến Đào biết ý của Trung ương.
Chu Kiến Đào do dự một chút và nghĩ đến việc bỏ trốn. Chẳng qua y rất nhanh gạt bỏ, vào lúc này mình có thể chạy được ư?
Khi Chu Kiến Đào vào văn phòng của Cổ Duy Thành, thì thấy chỉ có Vương Triêu Chính và một vệ sĩ.
Nhìn thoáng qua Vương Triêu Chính ngồi đó, Chu Kiến Đào thở dài một tiếng.
Vương Trạch Vinh đợi Chu Kiến Đào ngồi xuống rồi nói:
- Chu Kiến Đào, tôi thay mặt Trung ương nói chuyện với anh. Căn cứ tài liệu và chứng cứ Trung ương có được, anh khi làm chủ tịch tỉnh Bắc Dương đã có không ít vấn đề.
Chu Kiến Đào nghe Vương Triêu Chính nói thẳng liền ngồi ngẩn ra đó, biết không ai có thể cứu mình.
- Chu Kiến Đào, anh là người Đảng hết lòng bồi dưỡng, xảy ra chuyện như vậy, Trung ương rất đau lòng.
Chu Kiến Đào cúi thấp đầu xuống.
Vương Triêu Chính nói tiếp:
- Trung ương quyết định điều đồng chí ra khỏi Bắc Dương, sau đó sẽ tiến hành xử lý.
Chu Kiến Đào gần như muốn khóc:
- Tôi phụ sự bồi dưỡng của Đảng với tôi, phụ tin tưởng của Đảng với tôi.
Sau đó Vương Triêu Chính lại nói chuyện với vài người.
Tình hình mặc dù khác nhau nhưng cuối cùng cũng có điểm chung, không ai dám phản đối quyết định của Trung ương.