Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1000 : Thủy yêm hùng sơn!

Ngày đăng: 20:52 20/04/20




- Uyên Minh này thật sự ngu xuẩn, vào lúc này còn đi trêu chọc Yêu hoàng Xa Linh?



Trên chín tầng trời, lão nhân tay vung phất trần, có chút khó tin nhìn một màn bên dưới.



- Hắn phải có điều gì dựa vào, hay là không biết sau lưng Xa Linh chính là Phục Hải đại thánh nhất mạch? Phục Hải giận dữ, thủy trầm vạn dặm. So với tân tấn Hỏa Nghê đại thánh còn mạnh mẽ hơn một bậc, hắn làm sao có khả năng đối kháng?



Tuyệt diễm đạo nhân ánh mắt lóe ra, bình tĩnh nhìn xuống phía dưới, không nói được một lời. Trên mặt hiện lên vài phần do dự, hành động giờ phút này của Uyên Minh ngay cả hắn cũng không hiểu ra sao, hoàn toàn mù mịt.



Hắn chỉ lờ mờ cảm giác vị phương bắc An Thiên Huyền Thánh đại đế này vừa đi tới dưới chân Các Linh sơn, đã có những cỗ hồn niệm lục tục truyền đến, quan sát toàn bộ phiến khu vực này.



Trong đó còn có mấy hồn niệm vô luận là pháp lực thần hồn còn ngang hàng với hắn, thậm chí bên trong còn có một đạo hồn niệm đến từ khoảng cách hơn mấy chục ức dặm, thuộc về cực tây Nam Chiêm Bộ Châu.



Đột nhiên đồng tử của lão nhân kia co rút lại thật nhanh:



- Hay là hắn có điều gì dựa vào?



Tuyệt mỹ đạo nhân nhẹ giọng hừ lạnh, thu hồi hồn niệm, khẽ lắc đầu nói:



- Sư huynh, người này cũng không phải là kẻ ngu dốt, nếu như không có điều dựa vào, làm sao dám xâm phạm Các Linh sơn? Nhưng Phục Hải đại thánh tuyệt không giống như Nghê Vân kia, có thể dễ dàng ứng phó. Hơn nữa cũng không có yếu hại nằm trong tay Uyên Minh. Vô luận kết quả như thế nào, ta và ngươi cứ quan sát đã, nhìn xem người này rốt cục có con bài nào chưa lật. Bản thân ta thật mong đợi Uyên Minh này lộ ra được càng nhiều càng tốt…



- Nói cũng phải!



Lão nhân cười xấu hổ, tiếp đó đôi mày trắng nhíu lại:



- Sư đệ, ngươi nói trận chiến này kết quả thế nào? Nói đến Uyên Minh kia quả thật có chút kỳ quái. Vài chục năm trước hãy còn tu vi Thiên Tiên. Chỉ nháy mắt đã tới Thái Ất Chân Tiên cảnh giới. Nắm giữ nhiều thời không đại đạo, còn có mười lăm thần thuật pháp tắc, chẳng lẽ đạt được tinh huyết Huyền Minh…



- Tinh huyết Huyền Minh? Người này có thể đưa tới Huyền Vũ nguyên linh, trong vài chục năm hoàn thành Thủy Vân kiếm quyết, cũng không phải không có khả năng.




Rõ ràng đã đem trọn trận cơ đại trận hoàn toàn thẩm thấu.



Xa Linh chỉ cảm thấy vô cùng kinh hoàng, thần tình không sao tưởng tượng nổi. Trận này do hắn thỉnh tông sư trận đạo bố trí, tuy bản thân hắn không tinh thông linh trận, nhưng hắn biết được phương pháp điều khiển thật hoàn toàn.



Cho dù là Đại La Kim Tiên đích thân đến hắn cũng có thể ngăn cản được một thời gian.



Nhưng trận chiến hôm nay trong bất tri bất giác đã bị đối phương thoải mái phá vỡ, ngược lại còn chiếm đoạt quyền khống chế trận pháp, trình độ trận đạo bậc này cho dù là vị tông sư kia cũng xa xa không sánh bằng.



Sau một thoáng sợ hãi, hắn lại nổi giận, toàn bộ thân hình chợt vặn vẹo, lập tức hóa thành thân hình cự xà dài mười lăm vạn trượng, quay vòng trên đỉnh núi, phẫn nộ quát:



- Ngu xuẩn, bọn ngươi chẳng lẽ sợ tới mức choáng váng? Còn không làm thịt tên tiểu tử này cho ta!



Mấy vạn yêu tu thần tình mờ mịt trên không trung bỗng dưng bừng tỉnh lại, toàn bộ biến hóa nguyên hình, vô số bổn mạng tiên bảo lại oanh kích xuống.



Nhạc Vũ không chút quan tâm, lần thứ ba đạp tới phía trước, đã dâng lên sáu mươi vạn trượng độ cao, Hắc Thủy Huyền Linh đại trận nghịch chuyển thăng lên không ngừng nghỉ. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn



Một mặt thủy thuẫn khổng lồ ba quang gợn sóng bỗng dưng bay lên trước người Nhạc Vũ, trong chốc lát phía trên thủy thuẫn hiện ra vô số gợn sóng, đem vô số tiên bảo chặt chẽ cuốn lấy.



Huyền Vũ lại ngang ngược cười to, thân hình bành trướng tới hai mươi lăm vạn trượng, vỗ mạnh xuống, liền đem mấy trăm Ngọc Tiên yêu tu chụp thành thịt nát, sau đó mở miệng khẽ hấp, đem huyết vụ tinh khí vừa nổ tung ra toàn bộ hút vào trong bụng.



Thân hình nhất thời liền che kín một tầng huyết vụ, vẻ mặt lại dị thường thỏa mãn, đôi mắt hướng lên trên không, càng thêm hung lệ.



Hai tay Nhạc Vũ vẫn buông xuôi, không thể thi triển kiếm quyết, chỉ có thể dùng ý niệm điều khiển Thủy Vân kiếm mang theo từng đạo quang mang vô cùng huyến lệ.



Ngay sau đó thanh kiếm hóa thành vô số thủy khí như mưa phùn buông xuống không trung, những nơi đi qua chỉ thấy vô số yêu tu liền rơi xuống, hoặc thân hình bị xuyên thủng, hoặc cả người bị hút sạch thủy khí hóa thành thây khô.