Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 999 : Thủy mạn Các Linh!
Ngày đăng: 20:52 20/04/20
Huyết vụ phiêu tán, lại bị Thiên Nguyên Huyền Vũ đại trận lập tức hấp thu vào.
Huyền Vũ cự thú đang phiêu phù sau lưng Nhạc Vũ chợt bĩu môi, vẻ mặt hiện lên dáng khinh thường.
Tu vi đích thực của đám người kia mới đạt tới Ngọc Tiên, hơn nữa còn là hạ đẳng, ở trong mắt hắn thật sự không chút đáng giá.
Nhưng bên trong đại thành tất cả mọi người đều giữ vẻ mặt nghiêm túc, trong mắt mang theo vẻ sợ hãi cúi đầu thật sâu dưới đất.
Chỉ giậm chân một cái liền tru diệt mấy tên tam phẩm võ tướng, oai lực lôi đình này đã làm hơn mười vạn người có mặt không còn nửa điểm ý niệm phản kháng trong đầu, chỉ cảm thấy kinh hoàng run rẩy toàn thân.
- Nếu không muốn lĩnh phạt thì bỏ lại bài vị, cút ra khỏi phương bắc đế đình cho ta. Nơi này không cần phế vật, cũng không cần hạng người bất trung thành!
Thanh âm không lớn lại vang vọng trời xanh, qua hồi lâu mới có người sắc mặt như tro tàn lo sợ bất an rời đi, nhưng hơn phân nửa bên trong vẫn cắn chặt răng quỳ ngay tại chỗ.
Nhạc Vũ cũng không quan tâm, quay đầu nhìn Cự Linh Thần:
- Ta nghe nói phương bắc đế đình lúc toàn thịnh từng có tới một triệu năm ngàn ức tín đồ, quản hạt gần trăm đại quốc, hơn một ngàn tiểu quốc. Chỉ là một ngàn hai trăm năm trước sau khi vị đại đế tiền nhiệm vẫn lạc, đã bị chậm rãi chiếm đoạt, không biết có việc này hay không?
Cự Linh Thần ngây ra, có chút mờ mịt. Bên cạnh có một lam bào quan viên tiến lên một bước nói:
- Xác thực là như thế, bên trong phạm vi quản hạt của đế đình từng có mười bảy triệu dân cư. Nhưng phương bắc yêu ma hoành hành, nhiều đại đế vẫn lạc, tín đồ ở thời kỳ toàn thịnh cũng chỉ có một triệu năm ngàn ức. Từ sau khi đại đế tiền nhiệm vẫn lạc, bị nhiều đại yêu xâm phạm, hiện giờ tình hình càng thêm tồi tệ, chỉ còn một triệu tín đồ.
Nhạc Vũ đưa mắt nhìn qua, nhận ra người kia chính là Ngự Thiên Giám giám chính Vi Minh Tử. Gọi là Ngự Thiên Giám kỳ thật tương đương như Khâm Thiên Giám của nhân gian, quan sát hiện tượng thiên văn, suy tính việc thời tiết khí hậu.
Nhưng Thiên Đình đương nhiên không giống như phàm gian, đặt tên là Ngự Thiên danh như ý nghĩa, đó là điều khiển thiên ý, tạm thời không nói tới có làm được như vậy hay không, nhưng nghe tên cũng vô cùng khí phách, hơn nữa lại rất có thực quyền.
Thế gian biến ảo, tinh tú vận chuyển, đều nằm trong chức quyền của chức vụ này.
Thản nhiên liếc mắt nhìn người kia, Nhạc Vũ cười lạnh nhìn về phương bắc:
Thương tiên giao kích vang lên vô số âm thanh trầm đục, hai người sử dụng thời không đại đạo lần lượt giao nhau, khiến cả phiến không gian gần như sụp đổ.
Nhưng chỉ trong nháy mắt vết thương chồng chất trên lưng Cái Văn đã bắn ra vô số máu tươi, hừ lạnh một tiếng, cả người bị đánh bay ra ngoài ngàn trượng.
Mà cự tiên kia thoáng khựng lại, tiếp tục quất xuống, ngay khi sắp quất trúng người Nhạc Vũ, mười lăm linh quang cự luân sau lưng hắn bỗng dưng chuyển đổi chính phản không ngừng, một cỗ cự lực chặt chẽ đem cự tiên trói chặt lại, không cách nào tiến thêm, từng vòng linh quang tràn lan khắp mọi nơi.
Ánh mắt Nhạc Vũ xẹt qua cự tiên, không chút diễn cảm, nhìn lên đỉnh núi lóe ra lệ khí, tiếp theo sau cả Các Linh sơn liền biến thành thủy quốc.
Vô số thủy dịch từ dưới lòng đất phun mạnh ra, trên bầu trời vô số vân khí hội tụ, bầu trời đang quang đãng không mây trong chớp mắt biến thành mưa to như trút nước.
Sóng nước ngập trời như muốn đem Các Linh sơn hoàn toàn bao phủ, từng cơn sóng lớn lan tràn dâng lên, trong nháy mắt đã dâng cao tới hơn hai ngàn trượng, phảng phất như vô cùng vô tận.
Trên đỉnh núi lại truyền đến một tiếng cười to điên cuồng:
- Hay hay hay! Xa Linh ta tại Bắc Minh, tung hoành bao nhiêu năm, nhờ vào thủy thuật kinh sợ bát phương. Dưới Đại La Kim Tiên tự hỏi không có địch thủ. Không ngờ trên thế gian này không ngờ còn có người dám theo ta đấu thủy!
Trên đỉnh núi bắn ra một đoàn lam quang, không những không xua tan đi vân khí, ngược lại còn dẫn dắt thêm càng nhiều tầng mây đen.
Cả ngọn núi lớn đồng thời dao động, một linh trận lập thể khổng lồ mở ra, phảng phất như chổng ngược xuống, mũi nhọn cắm thẳng bên dưới.
Chỉ nháy mắt liền nhìn thấy từng cơn sóng lũ trùng xoát lên, va chạm cùng ngọn núi lớn, nhấc lên sóng lớn đầy trời.
Vô số yêu tu từ trong núi bay lên không, gần ba mươi Thái Ất Chân Tiên, số lượng Ngọc Tiên lại có tới gần ngàn người.
Thật chậm rãi dùng xu thế bao trùm cả trời đất lao thẳng xuống ba người bên dưới.
Sắc mặt Cự Linh Thần tái nhợt nhưng vẫn cầm chặt cự phủ đứng ngay trước người Nhạc Vũ, Cái Văn khẽ nhíu mày, thần sắc có chút lo lắng.