Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 1134 : Hồng Mông Chí Bảo
Ngày đăng: 20:54 20/04/20
Vẻ mặt Nhạc Vũ vẫn vô cùng cổ quái, Đế Thính vẫn thản nhiên cười nói huyên thuyên:
- Vừa rồi ta nghe được Hậu Thổ nương nương nói ngươi là người thân nhất của nàng hiện tại, còn nói muốn lấy thân báo đáp. Chậc chậc! Vị nương nương này đúng thật là phóng khoáng, nghe ngữ khí của nàng không giống như đang nói giỡn. Kỳ quái, vị nương nương kia dĩ vãng tính tình vốn không phải như thế. Hơn mười vạn năm trước nàng đem lòng yêu thích một người, nhưng mãi đến khi người nọ vẫn lạc đều không dám tỏ bày tâm tình. Chẳng lẽ tâm kế thâm sâu, tính tình cũng thật sự thay đổi? Thôi! Tóm lại hiện tại trong lòng nàng không còn ai khác, chỉ có lời nói của ngươi mới có hữu hiệu. Bệ hạ không suy nghĩ lại xem sao? Có thánh nhân tôn sư làm song tu đạo lữ, phúc khí bực này trong hồng hoang chính là độc nhất a!
Nghe lời Đế Thính càng nói càng quá mức, Nhạc Vũ vừa bực mình lại vừa buồn cười. Cảm giác muốn giết người diệt khẩu trôi qua, trong lòng hắn chợt động, nhìn kỹ vị thần thú Đế Thính trước mặt.
Hậu Thổ mở luân hồi, công đức như vậy tùy thời đều có thể thành thánh. Nhưng trước mắt nàng vẫn chưa chính thức là thánh nhân, suy diễn tương lai, liệu định tiên cơ rốt cục còn kém hơn vài vị Đạo tổ cùng Hồng Quân một phần.
Có được thần thú Đế Thính ở bên cạnh giúp đỡ có thể bổ túc phương diện thiếu khuyết kia.
Hắn thoáng suy ngẫm, liền tiện tay lấy ra một trương phù chiếu, dùng pháp lực ngưng tụ ra văn tự, sau đó liếc mắt nhìn Đế Thính nói:
- Những lời vừa rồi của ngươi, nếu ta nhắc qua với tỷ tỷ, ngươi đoán sẽ như thế nào?
Đế Thính chợt rùng mình, trong ánh mắt liền hiện ra vẻ cầu khẩn, đôi móng vuốt ôm thành quyền khom người nói:
- Xin bệ hạ lưu tình, nếu để nương nương biết được Đế Thính này nhất định không còn đường sống!
Nhạc Vũ hừ lạnh một tiếng, cũng không quản tới hắn, lại đưa phù chiếu ném qua nói:
- Nếu ngươi ở trước mặt tỷ tỷ lại nói bậy, trẫm nhất định xé miệng của ngươi! Hiện giờ tình cảnh của nàng cũng thật gian nan, nguy cơ mai phục khắp nơi, bình thường ngươi tốt nhất nên chăm chỉ một chút, biết không?
Đế Thính câm như hến, cẩn thận tiếp nhận phù chiếu, sau đó híp mắt cười nói:
- Đế Thính nghe rõ! Nếu đã nương tựa dưới cánh chim của nương nương, tự nhiên phải tận tâm làm việc. Sau này nhất định giúp nương nương quan sát kỹ càng tình hình tam giới chặt chẽ, cũng nhất định quản chặt miệng của mình, chuyện không nên nói tuyệt đối không đề cập tới. Đặc biệt những việc riêng tư của bệ hạ, Đế Thính nhất định xem như không hề hay biết!
Nhạc Vũ làm ra vẻ tức giận, lam quang cự chưởng chớp động, làm bộ như muốn chộp tới hắn, làm đầu thái cổ kỳ thú hoảng sợ vội vàng bỏ chạy về hướng địa phủ.
Nhạc Vũ âm thầm lắc đầu, lúc trước còn ở Vạn Lôi Điện cũng không cảm nhận được gì, lúc này mới hiểu được đầu thần thú Đế Thính này lại có tính tình cũng bại hoại như thế.
Nhạc Vũ thấy thế không khỏi bật cười nói:
- La Hầu đạo hữu, ngươi thật sự muốn dùng vật này đem ra cùng ta phân thắng bại sinh tử? Nhất định phải liều lĩnh sao?
- Như vậy mà ngươi còn có thể cười được!
Ánh mắt La Hầu giống như đang nhìn một người chết, vẻ mặt thản nhiên nói:
- Vốn dự tính đến khi thành tựu thân thể Chuẩn Thánh lại đến tìm ngươi, đoạt lấy đoàn Hồng Mông Tử Khí. Nhưng giờ phút này lấy đi chưa hẳn là tai họa! Ngày hôm nay thiên cơ phát sinh biến cố, ngươi có Hậu Thổ hỗ trợ, đêm dài lắm mộng, chậm sẽ phát sinh biến cố. Bảo vật này của ta tuy còn chưa thành hình, nhưng muốn lấy tính mạng của ngươi vẫn còn dư dả!
Vừa nói xong đã thấy đoàn hồng quang kia hướng đỉnh đầu Nhạc Vũ thẳng tắp nện xuống. Trước người hắn ngưng tụ một thanh cự kiếm, chính là lấy hình thức Bạch Đế kiếm của Chiến Tuyết dùng sát lực ngưng tụ, trong chớp mắt hình thành vạn trượng dài, đâm thẳng Nhạc Vũ.
Hồn niệm đem khí cơ của Nhạc Vũ chặt chẽ phong tỏa, sát ý rừng rực.
Nhạc Vũ không khỏi lắc đầu, hồn niệm bộc phát, một tia lệ ý tràn vào thần hồn.
Hắn nỗ lực cường áp vận dụng ngũ hành kiếm trận bên trong đan điền đem La Hầu giảo sát ngay tại chỗ. Tùy ý cho đoàn hồng quang kia đánh tới, xuyên qua thân hình của hắn đem thân thể hắn đánh thành thịt nát.
Huyết nhục bên trong huyễn ảnh liền hóa thành vô số linh quang tứ tán bốn phía, nhưng thân hình đã vượt ra ngoài mười vạn trượng, một đường hướng xa xa phi độn.
Nhưng đợi đến khi hắn hiện ra thân hình, trong lòng chợt trầm xuống, chỉ cảm thấy bên trong thần hồn lại có vô số huyễn ảnh tái sinh trở lại.
Chữ triện thượng cổ "Đình" cùng Ngũ Sắc Thần Quang cũng không bảo vệ được thần hồn, ngay cả đạo Hồng Mông kiếm ý cũng bị mông muội.
Thậm chí cả Côn Luân Kính dù nhập vào tận sâu trong thần hồn cũng khó thể áp chế, nhưng hắn vẫn cố gắng áp chế sát ý quát:
- La Hầu, ngươi đừng bức ta! Nếu ngươi thật muốn tử chiến, trẫm dù phải liều lĩnh cũng phải tru diệt ngươi ngay lúc này, khi đó đừng trách ta không báo trước!