Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1209 : Bắc Hải Cực Lạc

Ngày đăng: 20:54 20/04/20




Trong lòng Nhạc Vũ không khỏi cười thầm, hắn biết việc này xem như đã thành công. Trên mặt hắn vẫn giữ nguyên vẻ hờ hững, nhìn ra hướng bắc phương xa xa nói:



- Đại hải thì thế nào? Hoặc là nếu thần quân trúng ý Bắc Minh Yêu Sư Cung, Uyên Minh cũng có thể giúp mưu đồ một chút!



Mạnh Chương thần quân không khỏi hít sâu một hơi lạnh, gọi là Đại Hải, tự nhiên là chỉ trụ trời phương bắc.



Doanh Thai động thiên kia cũng thuộc một trong những động thiên đỉnh cấp trên thế gian, hiện tại đang là nơi cư ngụ của phương bắc yêu tu.



Dù còn chưa được rộng rãi như Long Thai động thiên, nhưng thời gian chênh lệch cùng độ dày linh lực còn vượt hẳn, mà Bắc Minh Yêu Sư Cung lúc ban đầu mặc dù chỉ là một tiểu động thiên không có danh tiếng gì, nhưng trải qua mười mấy vạn năm tích lũy cũng đã không kém hai động thiên kia.



Bất cứ là chỗ nào, đều có thể giúp Long tộc có được căn cơ sinh tồn.



- Khẩu khí của bệ hạ thật lớn! Cũng không sợ bị đau đầu lưỡi!



Hừ nhẹ một tiếng, trên mặt Mạnh Chương thần quân lại hiện lên vẻ suy tư. Hắn thật sự cân nhắc, sau một lát bỗng nhiên đưa mắt dò xét Đằng Huyền đứng bên cạnh, vẻ mặt khẽ động.



- Thôi, cứ như ngươi mong muốn! Mặc dù không biết được bệ hạ có kế hay gì, nhưng chỉ nhìn ở việc ngươi có được Tổ Long máu huyết cùng Đại Phách Nguyên Long Diệt Thế thần thông, cũng nên giúp đỡ ngươi lần này.



Lời nói của Mạnh Chương thần quân cực kỳ thẳng thắn cùng ích lợi, nhưng nếu đã đồng ý lại thật quả quyết không chút dài dòng.



Hắn vẫy tay gọi Nhai Tí cùng Huyền Vũ đến bên người, sau đó hướng mặt bắc bước đi.



Nhạc Vũ không khỏi híp mắt cười, giống như một hồ ly giảo hoạt thực hiện được âm mưu, nhìn theo bóng lưng Mạnh Chương thần quân nói:



- Bên trong Bắc Hải Cực Lạc Thiên là di trân cả đời của Chúc Long. Nếu đến bên trong có được vài kiện linh trân mà Long tộc có thể dùng được, thần quân không nghĩ vào xem một chút hay sao?



Hắn vừa dứt lời, thanh ảnh xa xa đã sớm biến mất vô tung trong tầm nhìn của hắn, ngay cả Côn Luân Kính cũng không còn chiếu gặp bộ dạng của người kia.



Nhưng vẫn có thanh âm từ xa xa truyền đến:




- Nghe nói lúc còn ở Nam Hải, Uyên Minh từng có chi viện Mạnh Chương thần quân kia. Hoặc là khi đó mấy người bọn hắn đã có mật ước gì đó, như vậy cũng thật khó nói. Hắn có thể làm cho Lục Áp phân ra một khối hồn niệm hóa thân đến dốc sức cho hắn. Lần này có thể làm cho Mạnh Chương thần quân trợ giúp cũng chẳng có gì lạ!



Nét mặt Vân Trung Tử đầy ý mừng, tiếp đó lại nhìn mặt bắc xa xa, cười nói:



- Từ khi Thiên Đình băng diệt, chúng thần vẫn lạc, bao nhiêu năm chưa từng thấy cuộc chiến lớn như vậy đây? Nhai Tí cùng Huyền Vũ, Ly Chu thượng nhân, Xích Nhuyễn đại thánh, Cù Như chân quân, Chu Yếm, Lục Ngô, thật nhiều thái cổ đại năng cùng Hỗn Độn Kim Tiên. Bình sinh trong đời Vân Trung Tử này chỉ gặp qua ba lượt!



Vẻ mặt Huyền Đô Pháp Sư biến đổi, thu liễm tâm thần, vẻ mặt thật chuyên chú nhìn ra xa xa, sau một lát chợt lạnh lùng:



- Ngoại trừ Côn Bằng Thanh Long, Nhai Tí Huyền Vũ ra, ai cũng bó tay bó chân thực lực chỉ có bảy phần, có gì đáng xem? Nhưng tình cảnh của Uyên Minh cũng đáng lo. Nếu có thể ở trong Cực Lạc Thiên thật sự tìm được cơ hội thành đạo thì cũng thôi. Nếu như không thể, chỉ cần dùng một món linh bảo công đức đủ làm cho hắn thân vẫn.



Lời còn chưa dứt, liền nhìn thấy phía chân trời xa xa giáng xuống hai đạo quang hoa, mạnh mẽ đem thanh quang đánh vỡ, rơi thẳng xuống bên dưới.



Khi xuất hiện đã nhận thấy được có hai người không chút do dự liền đem độn quang xuyên vào bên trong lốc xoáy vân khí trên đỉnh núi.



- Là Đương Đồ chân quân cùng Chư Kiền! Lần này nói không chừng hắn phải bị vẫn lạc ở bên trong đi!



Vân Trung Tử híp mắt, trong miệng tuy nói lời này, nhưng trên mặt cũng không lộ ra thần sắc lo lắng, chỉ quay đầu cười nói:



- Lần này Huyền Đô đạo huynh thật sự chuẩn bị ngồi yên không quản đến?



Sắc mặt Huyền Đô Pháp Sư âm trầm bất định, sau một lát lại hừ lạnh một tiếng:



- Phải cho hắn nếm chút đau khổ đi!



Dứt lời chợt vung tay áo, đánh ra một đoàn bạch quang lọt vào bên trong lốc xoáy, chuyển mắt không còn thấy tung tích.



Chỉ khoảng nửa hơi sau đó, ngọn núi trùy hình hoàn toàn biến mất ngay trước mặt hai người!