Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1289 : Ngang nhiên ra tay

Ngày đăng: 20:55 20/04/20




- Cần, tại sao lại không cần?



Thanh âm lập tức cất cao mấy lần, thấy Nhạc Vũ ngạc nhiên nhìn lại, sắc mặt Khổng Kỳ không chút thay đổi, chỉ ho nhẹ một tiếng:



- Mới vừa rồi nghĩ lại, ta cùng với Khổng Dật dù sao cũng là một thể, thiếu nhân tình của ngươi cũng không thể không trả! Lần này mạo hiểm một lần giúp ngươi một tay là được!



Trong ánh mắt nhìn về tiểu thiên thế giới xa xa đã tràn đầy nóng cháy, ẩn chứa sát khí.



Nhạc Vũ thấy thế cũng không lộ vẻ vui mừng, chỉ lắc lắc đầu, không chút phản ứng, liếc mắt nhìn lướt qua người nàng.



Bên kia Khổng Kỳ chợt nhíu đôi mày liễu, cảm giác tựa hồ có chút không đúng, có chút cảm giác như bị tính kế. Lúc này thấy động tác của Nhạc Vũ, lập tức phảng phất như con mèo nhỏ bị đạp trúng đuôi, toàn thân chợt xù lông, một ngọn hỏa diễm đằng đằng thiêu đốt, đôi mắt đẹp sắc bén như lưỡi kiếm nhìn chằm chằm Nhạc Vũ:



- Ngươi cảm thấy vĩ linh của ta không xinh đẹp bằng Khổng Dật có đúng không? Hắn có gì đáng đắc ý? Ỷ vào việc sinh ra sớm hơn một chút, đạt được Hỗn Độn Khí. Nếu nói về vũ mao, ta đẹp hơn hắn gấp mười lần! Lần này chỉ cần lấy được Hỗn Độn Khí, Khổng Kỳ ta nhất định còn hơn hắn!



Bên trong Trấn Thế Chung, Tử Vân cùng Ngọc Lăng Tiêu và Chiến Tuyết khuôn mặt chợt vặn vẹo, Phục Hy lại rõ ràng phù một tiếng bật cười.



Khổng Dật lại sắc mặt tái nhợt, xám như tro tàn, trong đôi mắt lại tràn đầy bi thương.



Sắc mặt Nhạc Vũ lại không chút thay đổi, vẻ mặt bình tĩnh phủ nhận:



- Khổng Kỳ đạo hữu hiểu lầm, Nhạc mỗ cũng không có ý tứ này! Chỉ là tùy ý nhìn xem mà thôi, tùy ý nhìn xem…



Lời tuy như thế, ánh mắt hắn lại mang theo vẻ quan sát kỹ càng liếc nhìn Khổng Kỳ từ trên xuống dưới, mà vẻ mặt rõ ràng không cho là đúng.



Khổng Kỳ bị ánh mắt của Nhạc Vũ làm bốc cao lửa giận càng thêm mãnh liệt, lại không có chỗ trút xuống, chỉ có thể trợn trừng hai mắt, chằm chằm nhìn Nhạc Vũ nói:



- Ngươi cho ta là kẻ ngu xuẩn hay sao? Đang đùa giỡn ta có đúng không? Khổng Kỳ ta là người thế nào, sao lại mắc mưu của ngươi đây? Trong lời nói của ngươi tuy bảo là không phải, kỳ thật ngươi đang nghĩ như vậy có đúng không?



- Nghĩ thế nào chứ?



Lúc này Nhạc Vũ vẫn lắc đầu, tiếp tục dựa vào Hà Đồ Lạc Thư bày trận, lần này lấy ra ba trăm sáu mươi lăm viên Hồng Mông trận thạch, toàn bộ đánh vào bên trong linh trận, trong miệng đồng thời nói:




Chỉ trong nháy mắt đã khiến cho sự liên kết đứt đoạn! Mà mất đi nơi phát ra thần lực, quang hoa bên trong thần quốc khổng lồ lập tức biến thành ảm đạm.



Nội tâm Khổng Kỳ không khỏi thầm khen ngợi, thủ đoạn như vậy quả thật thông thiên triệt địa, trình độ trận phù khiến người khác kinh diễm.



Đem tín ngưỡng lực toàn bộ ngăn cách, một thân chiến lực của người kia ít nhất phải tiêu giảm hai thành!



- Hảo một chí bảo Hà Đồ Lạc Thư! Côn Luân Kính cùng Hồng Mông Khí, trong tay ngươi lại có hai kiện chí thánh chi bảo!



Đại phủ trên không trung chém tới mấy lần liên tiếp cũng không tổn thương được Nhạc Vũ mảy may. Lúc này chợt khựng lại một thoáng, ngay sau đó trăm vạn trượng phủ quang hướng Khổng Kỳ chém thẳng xuống, chỉ nói về cương kình sắc bén tràn ra đã khiến mặt đất bên dưới hiện lên một vết rãnh sâu mười vạn trượng.



Khổng Kỳ cũng không có chút ngoài ý muốn, hừ nhẹ một tiếng, trong tay lập tức hiện ra một cây ngũ sắc quang linh. Mấy ngàn tia Đại Ngũ Hành Âm Dương Nguyên Từ Diệt Tuyệt Thần Châm đã đè nén tới mức tận cùng, bỗng dưng bùng nổ.



Từng tia giã lên trên đại phủ, cự lực bàng bạc liên miên không dứt, lập tức khiến đại phủ thoáng bật ra sau, đợi khi diệt tuyệt thần châm mạnh mẽ đánh tan, thân ảnh Khổng Kỳ cũng đã thoát ra ngoài mười vạn trượng.



- Quả nhiên là tam thi pháp thân của Khổng Dật chân nhân!



Phủ quang cũng không tiếp tục đánh tới Khổng Kỳ, bỗng dưng vang lên một tiếng chấn vang kịch liệt, ầm ầm truyền tới, một đoàn cương kình tựa như bão tố tràn ra bên ngoài.



Ngay sau đó bên trong thần quốc toàn bộ nhật nguyện tinh tú biến mất, toàn bộ ánh sáng cũng tiêu tán.



Cả thế giới chỉ còn lại bóng tối khôn cùng, tận sâu trong thần quốc, một đôi huyết sắc cự nhãn bỗng dưng mở ra, tựa như hai viên hồng ngọc thật lớn súc tích giận dữ sát khí.



- Đã nhìn thấy ngươi!



Ánh mắt kia bỗng dưng định lại, tầm mắt khóa định chân thân của Nhạc Vũ.



Nhạc Vũ hừ một tiếng, hơn mười loại thần thông trong cơ thể toàn bộ tan thành một khối, Đại Phách Nguyên Long Diệt Thế Pháp bỗng dưng rót vào trong thân kiếm.



Khí vận lực, thần cách mười chín cấp, Hồng Mông kiếm ý toàn bộ gia trì, sau đó cả người tựa như đằng long thăng thiên, hướng cặp mắt khổng lồ kia bay đi.