Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 132 : Tai hoạ sát nách
Ngày đăng: 20:43 20/04/20
- Quả nhiên! Thì ra là ta không xứng với hắn.
Nhìn sững vào Nhạc Vũ một lúc lâu, Lý Phỉ Nhứ khẽ thở dài một tiếng rồi cụp mắt lại, khóe miệng lộ ra vẻ khổ sở:
- Ta biết, Vũ biểu ca không phải là thường nhân. Có thể làm cho võ sư trên dưới toàn gia cung kính với hắn như vậy, lại có thể khiến cho nhân kiệt như Lâm Trác cùng Nhiễm Lực thật lòng khâm phục, ngay cả trưởng bối trong tộc cũng đều sủng ái, sao có thể là một phế vật? Dì nói đúng, là cháu không có duyên phận
- Phỉ Nhứ tỷ nói gì vậy? Biểu tỷ hiền hiếu tài đức đều có, nếu không thể cưới ngươi là phế vật kia không có phúc khí mới đúng!
Trương Kim Phượng hừ lạnh một tiếng, cũng nghiêng đầu:
- Hắn có mạnh hơn nữa thì thế nào? Chúng ta cũng không thấy lạ.
Lời tuy như thế, song thần sắc thiếu nữ nhất thời cực kỳ phức tạp. Trong miệng nàng nói không cần, trên mặt lại lộ rõ vẻ khiếp sợ. Trong lòng nàng lại càng hiểu rõ, nếu tin tức này truyền tới Lê thành vậy thì đối với Trương gia cũng vô cùng có lợi.
Mẫu tộc của Lý Phỉ Nhứ những năm này tuy cực kỳ quá đáng, song vẫn chiếu cố Trương gia bởi vì phụ thân của nàng vẫn liên lạc mật thiết với Nhạc Trương Thị.
- Mười ba tuổi đã có thể khiến cho nhân vật tề danh với Lâm Li cụt tay, ta xem biểu ca cũng không cách Tiên Thiên bao xa.
Lý Phỉ Nhứ cũng chú ý tới biến hóa vẻ mặt của biểu muội, không khỏi lắc đầu bật cười: - Lúc trước ta tới Nhạc gia nguyên cũng cho là có thể lấy được ta là phúc khí của hắn, trong lòng cũng chưa hẳn không có mấy phần thương cảm và xem thường. Không ngờ kẻ đứng trên trời cao chính là hắn. Điều này làm sao khiến ta có thể chịu nổi.
- Không chịu nổi thì làm sao. Giờ cứ nhớ tới chuyện sau núi kia là ta lại cảm thấy khó chịu. Hừ! Tên kia cũng quá ác tâm, làm sao cứ muốn giả dạng thành phế vật như vậy?
Trương Kim Phượng đầu tiên là có chút tức giận, đến cuối cùng lại nhíu mày:
- Tuy nói dì nhỏ cùng dượng những năm này đúng là quá đáng. Bất quá chuyện của bọn họ có liên quan gì đến biểu tỷ? Rõ ràng là một đoạn nhân duyên tốt, kết quả không nên làm ra nhiều biến cố như vậy! Nếu không để ta bảo phụ thân ra mặt khuyên giải xem sao? Ta xem dì hai thật ra rất thích ngươi .
Tính tình nàng đơn giản nên trong lúc nói năng cũng không suy nghĩ nhiều. Mãi đến khi dứt lời mới phát hiện vẻ mặt người bên cạnh đã rất khó chịu.
Rời khỏi đại đường phủ thành chủ, thu hồi Sơ Tam từ tay các thị vệ, Nhạc Vũ chạy thẳng tới chuồng ngựa bên trong phủ, trong lòng lạnh toát.
- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Vì sao Băng Thiến lại đột nhiên ra khỏi thành?
Vừa đi đến ngoài mái hiên, Nhạc Vũ đã cho phép Sơ Tam cất cánh lên không trung. Hoặc là bởi vì hình tượng biến hóa quá lớn nên Sơ Tam vừa mới cất cánh thì đã có mấy chục mũi tên bắn tới. Bất quá Kim Hoàng Tước thừa hưởng huyết mạch khổng tước cùng phượng hoàng, tuyệt đối không phải phàm tục. Chỉ cần nhẹ nhàng vẫy cánh đã dễ dàng thoát khỏi trận tên rồi bay vọt lên cao mấy ngàn thước.
Vừa thấy sự hiện hữu của nó, cho dù là những yêu cầm đại hình trong không trung cũng vội vàng tránh ra.
Sau khi dùng thần niệm điều khiển Sơ Tam bay về hướng xa để thám thính tình hình, Nhạc Vũ lộ vẻ khó chịu nhìn sang Hoàng Phàm.
- Không phải là ta đã phân phó, để cho Lâm Trác cùng Nhiễm Lực xem nàng, sao còn để vào lúc này ra khỏi thành? Rốt cuộc bọn họ làm sao vậy?.
- Thiếu gia! Chuyện này cũng không thể khiển trách Nhiễm Lực thiếu gia cùng Lâm Trác.
Hoàng Phàm biết tâm trạng hiện giờ của Nhạc Vũ không tốt, Nhạc Băng Thiến lại là thân muội muội của thiếu gia nên cũng không để ý thái độ cục cằn của hắn.
- Thật ra thì lúc bọn họ chạy về phủ thì tiểu thư đã rời đi. Ngựa của nàng chạy rất nhanh, mấy người Nhiễm Lực thiếu gia thật sự đuổi không kịp. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Nhạc Vũ nhíu mày, nếu Hoàng Phàm nói là thật thì đối phương đã có hành động ngay từ trước khi hắn trở về. Trong lòng hắn cũng hơi hối hận, nếu biết vậy thì đã về nhà trước tiên .
Bất quá nha đầu Băng Thiến biết rõ thế cục khẩn trương, còn dám làm như thế, thật sự là quá không biết được nặng nhẹ!
Hoàng Phàm khuyên giải:
- Thật ra thì thiếu gia không cần lo lắng quá mức! Tiểu thư lần này ra khỏi thành, mang theo hơn mười vị võ sư, cộng thêm hai người Nhiễm Lực thiếu gia và Lâm Trác, trong phương viên mười dặm cũng không có người có thể động được nàng.