Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 165 : Biến cố phát sinh

Ngày đăng: 20:44 20/04/20




Hừ! Cái gì gọi là hôm nay mới tới? Tịch Nhược Tĩnh rõ ràng không thích người trước mắt, hừ một tiếng mới giới thiệu cho hai người:



- Đây là vong niên chi giao ta mới kết giao mấy ngày trước, Nhạc Vũ Nhạc tiểu đệ! Vị này chính là người của Bắc Hải Tàng Trân Lâu.



Nhạc Vũ híp mắt, trong lòng không dám có chút xem thường tu vi của người này, linh giác của hắn hoàn toàn không nhìn thấy rõ sâu cạn của người nọ. Chẳng qua hắn loáng thoáng biết được, thực lực của người này nhất định phải trên tiên thiên.



- Ha ha! Nhạc Vũ, không phải chính là vị tiểu tiên thiên của Nhạc gia đó chứ?



Nụ cười trên mặt Phượng Tam không giảm, đối với phản ứng của Tịch Nhược Tĩnh cũng không hề để ý:



- Ta đã sớm được nghe đại danh của tiểu hữu, không ngờ lại có duyên được gặp mặt.



Vừa nói tới đây, tầng thứ hai trên lầu các đột nhiên truyền xuống tiếng vang loảng xoảng. Tựa hồ có đồ vật gì bằng gốm sứ rơi xuống sàn nhà vỡ nát.



Ba người Nhạc Vũ, Nhiễm Lực cùng Nhạc Băng Thiến nhất thời ngạc nhiên nhìn lên trên. Nhạc Vũ cảm giác trên lầu hình như có hai vị tiên thiên cường giả, ngoài ra còn có một người, cũng giống như vị chưởng quỹ đứng trước mặt này, thực lực khó lường.



Trong lòng hắn tò mò, nhưng ở nơi này lại không tiện dùng thần thức đi cảm giác. Lúc trước Tịch Nhược Tĩnh cũng đã thông báo, trừ phi ngươi có thể nắm chắc làm chuyện mà người khác không biết, nếu không vô cớ rình rập người ta, đây chính là tối kỵ của tầng cấp cường giả.



Sắc mặt Tịch Nhược Tĩnh cũng kinh ngạc:



- Phượng Tam, lại có người dùng Dịch Nguyên đan ngay nơi này? Không biết là đệ tử của gia tộc nào vậy?



Nhạc Vũ nghe vậy mỉm cười, cũng đưa mắt nhìn Phượng Tam. Hắn cũng đoán tình hình ước chừng đúng là như thế, ở trên Tàng Trân Lâu ngoại trừ tiên thiên cường giả, còn có khí tức của một người bình thường.



Loại dược vật như Dịch Nguyên đan, tuy công dụng khổng lồ, nhưng nếu người bình thường uống vào cũng sẽ vô cùng nguy hiểm. Cho dù là người có thiên tư xuất chúng chân chính, cũng phải có tiên thiên cường giả bảo vệ, còn phải có trợ thủ tinh thông y thuật cùng đan đạo. Nhưng cho dù là như thế, có thể uống vào Dịch Nguyên đan mà không chết, vẫn trăm không được một. Cho dù có, cũng phần nhiều trở thành phế nhân.
- Vật này ta muốn! Ngươi toan tính như thế nào?



- Tam Huyết Đoạn Tục đan này ta đã mua từ Phượng chưởng quỹ!



Thấy Phượng Tam vẫn chần chờ không nói lời nào, trong lòng Nhạc Vũ vạn phần bất đắc dĩ.



Hắn cũng biết lúc này nên lui bước tốt hơn, nhưng hắn lại không thể buông tha cho Tam Huyết Đoạn Tục đan.



- Ngươi đã mua? Ha hả!



Thanh niên kia tựa hồ có mục đích dẫn dụ Nhạc Vũ lên tiếng, lúc này phảng phất như nghe được chuyện gì khó tin tưởng phá lên cười:



- Quản các ngươi giao dịch như thế nào, ta cứ cường đoạt Tam Huyết Đoạn Tục đan này, ngươi lại có thể thế nào?



- Trữ Vân, chẳng lẽ hôm nay ngươi tính toán muốn quét mặt mũi của Tàng Trân Lâu chúng ta mới được sao!



Lúc này Phượng Tam thở dài một tiếng, trong mắt lộ ra mấy phần hàn mang:



- Nếu ngài sớm nói một câu, Phượng Tam này nhất định không nói hai lời, đem vật này dâng lên. Nhưng hôm nay ta đã đáp ứng giao dịch với hắn, thì không thể đổi ý. Tổ phụ của Trữ thiếu gia tuy là Kim Đan cao nhân, nhưng nơi này dù sao vẫn là Tàng Trân Lâu.



Tên thanh niên tên Trữ Vân lạnh lùng cười:



- Náo lớn thì thế nào? Chẳng lẽ ta còn sợ các ngươi hay sao? Cùng lắm thì chết thôi! Thật ra hắn muốn đan dược này cũng có thể, trừ phi quỳ xuống cho ta quất ba roi. Như vậy viên thuốc này sẽ tặng cho ngươi!