Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 168 : Phù trận chi biến

Ngày đăng: 20:44 20/04/20




Hai ngày sau.



Tại một dãy núi nhỏ phía bắc Lê thành, Côn Bằng đang đứng lặng lẽ trong một thung lũng nhỏ, bởi vì xác ngoài của nó đã được phủ lên một tầng da của Thập Sắc Tích nên bộ lông màu vàng vốn thu hút ánh mắt của người khác giờ đã chuyển sang màu xanh lá mạ và màu xám. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL



Đây cũng là vì để thích ứng với hoàn cảnh của núi rừng chung quan, vốn màu sắc gốc của Thập Sắc Tích là trắng, chỉ khi màu sắc xung quanh biến hóa thì mới có thể thay đổi. Hiện giờ cơ quan khôi lỗi cũng kế thừa đặc tính này, thoạt nhìn hòa hợp nhất thể với chung quanh.



Nhạc Vũ lúc này đang ở trong căn phòng nhỏ phía trên khôi lỗi, nhắm mắt lại ước thúc khí cơ nhiễu loạn trong cơ thể. Cho đến khi chân nguyên được tinh hóa của viên Dịch Nguyên Đan hoàn toàn bị chân khí của mình hấp thu, Nhạc Vũ từng bước tản đi chút yêu lực hỗn độn trong kinh mạch.



Không giống với việc dẫn linh lực thiên địa để rèn luyện chân khí bản thân, những yêu lực dị chủng này vào đến kinh lạc thì hoàn toàn không bị khống chế. Cho nên cho dù Nhạc Vũ hiện giờ đã đột phá tiên thiên, nhưng phục dụng Dịch Nguyên Đan thứ cấp vẫn còn nguy hiểm nhất định.



Thật ra thì hắn cũng không phải là không muốn tự chế một loại dược vật chỉ đem chân nguyên trong yêu đan chiết xuất ra. Nhưng chế luyện loại dược vật như vậy là vô cùng khó khăn, thời này hắn chưa thể thực hiện. Tính đi tính lại vẫn phải dựa vào sự trợ giúp của năng lực phân tích để luyện chế.



Cảm giác chân nguyên trong cơ thể của mình lại mạnh thêm một chút, Nhạc Vũ lại bắt đầu vận chuyển Hỗn Nguyên chân lực tu luyện tâm pháp, hút vào Ngũ Hành linh lực để kết hợp triệt để luyện hóa thành nội tức bản thân rồi tiến hành ngưng phù. Trong ba ngày này, dựa vào sự trợ giúp của dược vật mà chân khí trong cơ thể hắn tăng trưởng không ít nên đã ngưng luyện được ba mươi mốt Ngũ Hành phù triện rồi.



Đối với vị trí của Ngũ Hành phù này, Nhạc Vũ không cần làm sao tính toán theo công thức. Mấy ngày trước hắn đã thấy qua, trong cầu hình Ngũ Hành Phù Trận có 150 đạo phù, cơ hồ giống hệt với Ngũ Sắc Thần Quang của Sơ Tam. Như thế tính ra hắn chỉ cần từng bước tăng thêm là tốt rồi, không tiếp tục cần cẩn thận giống như trước đây, rất sợ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.



Rồi hãy nói cho dù là không cẩn thận làm cầu hình Ngũ Hành Phù Trận hỏng mất thì trong lòng Nhạc Vũ vẫn rất cao hứng. Ngay bản thân hắn muốn cầm vật này cũng không có biện pháp vì nó sinh ra do chân khí của bản thân, thủ đoạn bình thường không thể làm được gì. Điều duy nhất hắn có thể nghĩ đến là bảo người khác xuất chưởng vào đan điền mới có thể đánh tan, nhưng như thế không khác gì phế đi tu vi của bản thân.



Quả nhiên khi chân khí của Nhạc Vũ ngưng kết ra năm Ngũ Hành linh phù thì đã bị cầu hình Ngũ Hành Phù Trận hút vào rồi sắp xếp phù hợp, gia nhập vào vòng tuần hoàn.
- Nhưng những yêu thú kia làm sao không bị ảnh hưởng?



Nhạc Vũ mỉm cười nói, cũng lười giải thích cho tiểu tử ngốc này. Nói cho cùng, ảo trận kia cũng là lợi dụng nguyên lý quang học. Mà kết cấu mắt người sao có thể như mắt thú? Cho dù là vị trí, cũng không giống nhau nên hiệu quả sẽ khác biệt.



Bất quá trong sách "Linh trận khải mông" đã từng nhắc tới, ảo trận đến cao cấp thì dù là người hay thú, cho dù tu vi cao thấp cũng có thể sinh ra tác dụng. Rất rõ ràng chính là linh trận trước mắt này sợ rằng chẳng qua là mê trận thuật cấp thấp nhất mà thôi.



Có thể làm kia sáu vị tiên thiên cường giả mất tích, chắc là trong rừng rậm này còn có hung hiểm huyền cơ.



Nhiễm Lực cau mày:



- Thiếu gia! Nếu quả thật chính là mê trận, như vậy trong rừng này hơn phân nửa là động phủ tán tu hoặc là sơn môn ẩn tàng của môn phái nào đó. Nhưng có đám người kia ở đó, chúng ta muốn dò thám một chút cũng chưa chắc có thể được, càng không nói có thể kiếm được thứ gì tốt.



Nhạc Vũ vẫn mặc nhiên không đáp, bình tĩnh thông qua thấu kính, nhìn không gian nơi xa. Sắc mặt đám người kia đều lộ vẻ khó coi. Mấy cự đầu của Bắc Mã Nguyên đều chùm đầu nói chuyện. Cũng may kiếp trước của Nhạc Vũ có học qua thần ngữ nên có thể loáng thoáng đoán được mấy từ như "mười ngày sau" "phù trận sư" "tự nhãn". Tựa hồ là đang muốn mời một vị cao thủ tinh thông pháp trận của Hi Hoàng Phù Sư tới phá trận.



Nhạc Vũ thấy vậy thì thu hồi kính viễn vọng, trầm ngâm suy nghĩ. Qua bảy ngày vừa rồi hắn đã hoàn thành Xích Lực thuật và Cầm Lực thuật của khôi lỗi. Biến số duy nhất chính là Trữ Vân, mấy người này bị mơ hồ bài xích bên ngoài. Bất quá với thực lực của Thái Huyền, muốn mời một vị cao thủ linh trận, cũng không phải là việc khó gì



Bất quá theo lời của mấy người kia thì chỗ đó là động phủ của tán tu?