Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 183 : Tiến vào động phủ
Ngày đăng: 20:44 20/04/20
Mục Hi Ngọc đứng yên tại chỗ, suy ngẫm suốt một khắc sau mới chậm rãi nện bước, hướng trung ương ảo trận đi tới.
Vẻ nghi ngờ trong mắt nàng vẫn chưa thối lui, trái lại càng thêm dày đặc.
Thứ nhất nàng cảm thấy tình hình suy thoái của thủy linh lực lại nhanh chóng khôi phục có vẻ không bình thường, mà hết thảy diễn biến chung quanh lại cho nàng cảm giác không thích hợp.
Sau một khắc, Mục Hi Ngọc bỗng dưng ngừng lại, cảm giác có cỗ thủy linh lực đang mơ hồ phát sinh chấn động ở gần bên. Nàng khẽ nhướng mày liễu, Thiên Ti Tuyết kiếm đã theo tâm ý của nàng hướng địa phương có vẻ giống như then chốt của Linh trận chém tới.
Ban đầu phảng phất như bị trở ngại nào đó, thoáng qua sau, Thiên Ti Tuyết kiếm bỗng dưng bộc phát ra một lực lượng cường đại, đem then chốt của Linh trận kia xoắn thành nát bấy.
Mỗi một then chốt như vậy của Linh trận, tổng số gần cạnh nơi này ít nhất cũng hơn trăm nơi, mỗi khi phá hư một chỗ, cũng có thể khiến cho uy lực cùng phạm vi bao trùm của pháp trận nơi này suy yếu đi một phần. Sở dĩ mấy người bọn họ có can đảm mạnh mẽ xông vào, chính là nghĩ bằng vào sức liên thủ của họ cộng thêm Phá Huyễn Phù và Tị Thủy Phù, lại có thêm huyễn thuật pháp khí là có thể mạnh mẽ phá giải được pháp trận này. Đợi đến khi tước đi uy lực của pháp trận đến mức độ nhất định, lại hợp lực mọi người lần cuối cùng hoàn toàn phá vỡ trận pháp.
Nhưng khi Thiên Ti Tuyết kiếm quay trở về bên cạnh, Mục Hi Ngọc cũng không hề hạ thấp cảnh giác. Nàng đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên, sau đó thanh lục phẩm huyền binh bên cạnh đã bắn nhanh ra lần nữa, mang theo luồng kiếm khí thật lớn hướng chỗ trống phía trước đâm tới.
Trong cùng một thời gian, Nhạc Vũ đang đứng bên trong hậu điện biệt phủ lại theo bản năng đưa tay vuốt cổ.
Tình cảnh phi kiếm lăng không, hàn mang bắn ra bốn phía ghi khắc trong đầu hắn một lúc mới từ từ biến mất.
Trên khung kính màu trắng bạc ngưng kết ra một màn nước thật mỏng, ở trong đó biểu hiện ra tình cảnh lúc Mục Hi Ngọc ngửa đầu nhìn trời. Trong con ngươi trong vắt có thể thấy rõ đang mang theo vẻ nghi ngờ nhàn nhạt.
Nhạc Vũ nhất thời cũng không thể xác định nữ nhân này rốt cục có phát hiện được đại trận đã biến hóa hay không, nhưng phương hướng của một kiếm vừa rồi chém tới chính là góc độ hắn thông qua khung kính màu bạc cùng với Thiên Lý Chiếu Ảnh thuật do pháp trận mang vào nhìn xuống.
Độ nhạy cảm của linh giác nữ nhân này thật đáng kinh ngạc.
Còn có uy lực của thanh huyền binh màu trắng kia, cũng làm hắn rét lạnh cả tim. Nhạc Vũ thầm nghĩ hiện tại mình thực sự không phải là đối thủ của nữ nhân này.
Mục Hi Ngọc lại thoáng chần chờ một lát, lại cất bước đi về phía trước.
Lúc này Nhạc Vũ mới yên tâm cẩn thận đánh giá nữ nhân đã khiến cho hắn có ấn tượng khắc sâu khi vừa gặp mặt.
Sau đó rất nhanh hắn liền phát hiện, tướng mạo của nữ nhân này cùng cô gái hắn yêu kiếp trước thật ra không hoàn toàn giống nhau.
Hồn lực ấn phù của Long Huyết Thuẫn cùng Huyền Thanh Tố Liên Kỳ hắn đương nhiên không tìm được chỗ nào. Cũng may hắn tìm được vài quyển luyện khí bảo điển trong Tàng Khí Các, có ghi lại pháp khí tương tự như vậy, Nhạc Vũ trực tiếp bắt chước ngưng kết ra liền đã hoàn thành.
Nói cho cùng, những ấn phù bên trong Hồn Ngọc thật ra cũng tương ứng như những phù triện được khắc vào bên trong các pháp bảo.
Cho dù chưa từng học qua, nhưng với linh thức cảm giác của những tu sĩ bình thường đều có thể từ từ tìm hiểu rõ ràng.
Mà quá trình này đối với người có năng lực phân tích như Nhạc Vũ mà nói lại càng dị thường đơn giản.
Ngay khi hắn tế luyện pháp bảo được nửa đường, trong lòng hắn đột nhiên vừa động, liền đem ánh mắt dời vào khung kính.
Theo hình ảnh chuyển đổi, thân ảnh Mục Hi Ngọc lại lần nữa xuất hiện trước mặt hắn.
Lần này vẫn là dùng thanh phi kiếm màu trắng tuyết chém ra.
Nhưng phương hướng không phải mục tiêu giả dối hắn dùng đại trận tạo thành, mà là địa phương then chốt của Linh trận chân chính.
- Nhanh như vậy cũng đã phát hiện sao?
Mí mắt Nhạc Vũ nhảy lên, đem Thiên Lý Chiếu Ảnh thuật dời qua chỗ Quách Thành.
Sau đó quả nhiên hắn cũng nhìn thấy vị đại khôi sư này đang lộ vẻ suy nghĩ sâu xa.
Hắn nhướng mày trầm ngâm chốc lát, Nhạc Vũ dứt khoát giải trừ phần lớn hiệu quả ảo giác đối với bọn họ. Hắn chỉ che giấu vị trí then chốt của ảo trận, trong lúc nhất thời cả đại trận phảng phất như bị hỏng mất.
Quả nhiên, mấy người Sa Thiên Quân vô cùng mừng rỡ, liền nhanh chóng xông về hướng trung ương ảo trận.
Mấy người này vừa động, Quách Thành cũng vội vã chạy theo. Tuy hắn không ngừng nhắc nhở đề tỉnh, nhưng mấy người phía trước vẫn không hề có chút ý tứ muốn dừng lại.
Về phần Mục Hi Ngọc, tuy trên mặt tràn ngập nỗi lo lắng, nhưng đến cuối cùng thân ảnh của nàng vẫn nhanh chóng lướt về phía trước, cũng xông tới phương hướng cửa động biệt phủ.