Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 188 : Vây giết Thượng Quan
Ngày đăng: 20:44 20/04/20
Thượng Quan Kim Dĩnh đầu tiên là cả kinh, song khi mũi tên vẫn ẩn đi tới sát thì vẫn bị thần thức của bà ta cảm nhận. Tuy nhiên khi thấy uy lực của nó chỉ chừng hai mươi hai thạch thì trong mắt bà ta lóe lên giận dữ.
- Bọn chuột nhắt nơi nào đến, muốn tìm chết sao!
Một đạo kiếm khí trực tiếp chém nát mũi tật phong tiễn, đồng thời Thượng Quan Kim Dĩnh sử ra một pháp quyết khiến vô số băng thương từ ngoài trăm trượng không ngừng đâm lên.
Chẳng qua là dù bà ta thi triển một kiếm thanh thế nhìn như vô cùng mạnh mẽ như vậy nhưng trong lòng cũng vô cùng hoảng sợ. Rõ ràng có người thao túng ảo trận công kích đến sát trong vòng trăm trượng nhưng bà ta không thể nhìn ra, thần thức cũng chỉ cảm giác được hết sức mơ hồ.
Điều khiến bà ta cảm giác may mắn chính là nhận thấy thực lực hai người này chỉ mới đạt đến Tiên Thiên, tuy lợi dụng ảo trận nhưng không khó đối phó.
Tuy vậy trong lòng Thượng Quan Kim Dĩnh vẫn thấy nghi ngờ, có thể giấu diếm được phong tỏa của bọn họ để tiến vào đây thì tu vi ít nhất cũng cùng cấp, với tu vi của hai người này sao có thể làm được. Chưa nói tới sự hung hiểm của ảo trận vòng ngoài, càng tiến gần vào nơi trọng yếu thì cấm chế lại càng cường đại, cũng càng nguy hiểm. Mặc dù linh lực chưa đầy, công hiệu tiêu giảm như cũng không phải là nơi để cho tu sĩ Trúc Cơ Kỳ trở xuống có thể tiến vào.
Những ý nghĩ này của bà ta chỉ thoáng qua trong chốc lát, nhân ảnh đang phi đến phía trước rốt cuộc cũng bại lộ trong phạm vi Tị Thủy phù và Phá Huyễn phù. Nhìn ra đó là một tráng hán to lớn khó biết tuổi thật, da ngăm đen, đầu tiên là nhìn ba ta nhếch môi để lộ hàm răng sáng bóng rồi cầm một cây cự phủ không biết mấy trăm cân chém tới.
- Hỏa Vân!
- Thiên Quân!
Trong nháy mắt hai đạo pháp khí Hỏa Vân và Phá Sơn Tiễn xuất ra hai bí pháp.
Tiếp đó trọng phủ trong tay Nhiễm Lực cũng bốc lên một ngọn lửa đỏ rực rồi vẽ lên một quỹ đạo màu hồng.
Con ngươi Thượng Quan Kim Dĩnh nhất thời co rút. Một đạo kiếm quang như thực chất quét ra cao đến ba mươi trượng. Với tốc độ Sơ Tam cũng không thể nào tránh thoát, chỉ đành phải triển khai Ngũ Sắc Thần Quang hộ thể mới tránh được nguy cơ trọng thương.
Cùng một thời gian, tầng sương bao phủ lấy mặt bà ta bắt đầu trở nên trong suốt khiến bà ta như trẻ thêm mấy chục tuổi. Ngay sau đó thanh huyền binh trong tay Thượng Quan Kim Dĩnh bắt đầu gào thét rồi vô số băng linh bay lượn trong không gian mấy trượng.
Nhạc Vũ thấy thế đầu tiên là đáy lòng hơi trầm xuống, sau đó lạnh lùng mỉm cười biết đối phương đã ở vào tình thế quyết liều mạng. Đao kiếm trong tay hắn nhập vào làm một rồi đồng thời công kích, chặt đứt ý muốn thi triển bí pháp của đối phương. Đang lúc Thượng Quan Kim Dĩnh kinh hãi, thanh huyền binh cửu phẩm đang muốn lợi dụng phản kích thì bên trái bà ta chợt lóe lên rồi một mũi Tật phong tiễn đã cắm phập vào tai.
Tài bắn cung của Nhạc Băng Thiến thật ra chỉ ở mức trung đẳng. Bất quá với tu vi Tiên Thiên của nàng giương Băng dịch cung thì không khác một người trưởng thành vui đùa câu cung của trẻ nhỏ.
Cộng thêm với khoảng cách chỉ năm mươi bước, càng không thể thất thủ.
Một mũi tên này quả thật là bất kỳ xuất ý, khoảng cách chỉ trong vòng năm mươi bước, lại có Sơ Tam hấp dẫn lực chú ý. Nhạc Vũ mặc dù có thể nhận thấy được động tác của muội muội mình nhưng Thượng Quan Kim Dĩnh đang bị ảo thuật mê hoặc nên chậm hơn một chút, tay trái bà ta dùng nội tức thuộc tính băng để đông cứng mũi tên nhưng đồng thời cũng trả giá bằng việc đạo lực giảm xuống cực lớn.
Cự phủ của Nhiễm Lực lúc này đã lại gào thét đánh tới, Nhạc Vũ bên cạnh cũng đang cười lạnh.
Trên bầu trời, thân ảnh Sơ Tam lại một lần nữa bổ nhào xuống.
Thượng Quan Kim Dĩnh thất kinh.
- Hai tiểu tử này thật khó dây dưa, xem ra vẫn phải dùng những thứ đó.