Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 223 : Như ngươi mong muốn!
Ngày đăng: 20:44 20/04/20
Lần này Trương Kim Phượng hiểu được ý tứ của Nhạc Vũ, nàng thoáng do dự suy nghĩ làm như vậy có phải là quá mức, có thể sẽ liên lụy tới biểu ca của mình hay không?
Nhưng trong nháy mắt, ánh mắt lạnh băng của Nhạc Vũ đã quét tới. Trong lòng nàng bỗng dưng nhảy dựng, sau đó mãnh liệt lắc đầu.
Ban đầu nàng chỉ nói mười, chẳng qua còn chút do dự, nhưng thoáng qua nàng lại cảm thấy ý nghĩ của mình thật buồn cười. Đối với hai người trước mắt mà nói, mười hai ba trăm năm mươi lại có gì khác nhau? Nếu như đã đắc tội, như vậy đắc tội sâu hơn một chút cũng không cần ngại. Ở trong lòng Trương Kim Phượng cũng thật sự tồn tại oán hận đối với những người này.
Sắc mặt Nhạc Vũ hờ hững không chút tình cảm:
- Vừa rồi nàng ta đánh ngươi bao nhiêu bạt tai, bây giờ ngươi phải đánh không thiếu một cái nào cho ta!
Tân Minh cùng Tân Oánh nghe vậy sắc mặt trướng thành xanh tím, Tân Minh cau mày, trong lời nói cũng biến mất tia khách khí:
- Tiểu tử! Ngươi đừng có quá mức! Chẳng lẽ ngươi thực sự cho rằng huynh muội ta sợ ngươi sao, hôm nay nếu ngươi dám đụng đến muội muội của ta, Tân Minh này nhất định làm cho ngươi muốn sống không được.
- Miệng tiện!
Theo lời vừa thốt, ngay cửa tiểu viện đột nhiên truyền ra một tiếng "ba" giòn vang, những thiếu niên thiếu nữ đều chợt ngẩn ra.
Một chưởng của Nhạc Vũ vừa lúc đánh lên trên mặt kẻ vừa lên tiếng nhục mạ, tiếng bạt tai thanh thúy trong nháy mắt làm cho lời nói vừa tới bên miệng Tân Minh liền nghẹn ngược vào trong bụng.
Vào lúc này Nhạc Vũ đã nâng Trương Kim Phượng từng bước đi tới. Tân Minh chỉ cảm thấy mỗi khi đối phương tiến lên một bước, hồn lực càng áp bách thêm mấy phần, ngay khi thiếu niên trước mắt chỉ còn cách mấy bước, hắn phải toàn lực đối kháng mới có thể giữ vững thái độ bình thường.
Ở tu vi linh thức, Tân Minh vốn đã có chút thành tựu mà còn bị như thế, những người khác đương nhiên càng khó chịu nổi. Bao gồm muội muội của hắn, bên trong tai lẫn miệng đều chảy ra vài tia máu, đã có chút không thể chống đỡ, dứt khoát quỳ gối xuống mặt đất.
Mà giờ khắc này quanh thân Nhạc Vũ đã lan tràn một tầng màu tím nhàn nhạt, hắn đỡ Trương Kim Phượng đi tới trước mặt Tân Oánh đã hoàn toàn thất sắc.
Tân Minh dùng tay ấn kiếm, bụng cùng ngực liên tục phập phồng, ở trong mắt đan xen vẻ oán hận lẫn sát niệm.
Nàng thoáng lắc đầu, bỏ qua ý nghĩ này, sau đó cắn răng tiếp tục tát lên mặt Tân Oánh.
Cùng lúc đó, con ngươi của Phong Hàn cũng co rút lại:
- Ta bảo ngươi dừng tay!
Ngay khi thanh âm vừa vang lên, một đạo kiếm quang chói mắt hướng hai người đánh thẳng mà đến. Kiếm khí dài hơn hai mươi trượng, lăng duệ vô cùng. Vừa đi được nửa đường đã làm cho người ta có một cảm giác nóng rực tràn trề.
Trong mắt Tân Minh nhất thời hiện lên vẻ vui mừng, hắn hiểu rõ giờ phút này Phong Hàn thật không hề nương tay. Nhưng sau một khắc ánh mắt của hắn lại cứng đờ.
- Om sòm!
Nhạc Vũ trở tay dùng sống kiếm vỗ lên mặt Tân Minh, làm hai xương gò má của hắn vỡ ra, cũng đánh bay hắn hơn mười trượng. Sau đó tiện tay đánh một kiếm, nghênh hướng Phong Hàn. Đồng dạng cũng là một đạo kiếm quang, nhưng bên trong kình khí bén nhọn mang theo mấy tia màu tím. Vừa đánh ra không lâu, trong trăm trượng quanh thân cuồng phong đột khởi, một cỗ cơn lốc xoáy quanh, đem viêm lực kia thổi bay.
Một kiếm này là một trong những kiếm thức mà Nhạc Vũ học được từ trong Truyền Pháp tiền điện mấy ngày trước. Tuy hắn không hoàn toàn sử dụng ra uy lực, nhưng cũng có thể phát ra được hai phần.
Khi hai đạo kiếm quang một đỏ một tím chạm vào nhau, kiếm quang kích động, cuồng phong bạo liệt, sau đó Phong Hàn phun máu, cả người bắn ngược trở về.
Tuy sắc mặt Nhạc Vũ trắng nhợt, nhưng thân ảnh không hề động đậy chút nào. Tình hình này khiến cho những người chung quanh càng thêm kinh ngạc, gương mặt Tân Oánh tràn ngập vẻ khó tin, mà Tân Minh vừa mới bò dậy vẻ mặt kinh sợ, dừng phắt bước chân.
Phong Hàn bị đánh bay ra xa mười trượng, vừa rơi xuống mặt đất thân hình của hắn khẽ cử động, lại tiếp tục lết dài ra sau thêm mười trượng. Rốt cục khi hắn đứng vững, trong mắt lộ ra tinh mang dữ tợn như dã thú.
- Vừa rồi ngươi sử dụng mật kiếm trong Truyền Pháp tiền điện cùng phương pháp hồn kiếm hợp nhất?
Lời vừa nói ra, mười mấy người có mặt đều hoàn toàn ngây người. Trong mắt nhìn Nhạc Vũ càng thêm cực kỳ phức tạp.