Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 23 : Trăm việc, việc binh đứng đầu
Ngày đăng: 20:42 20/04/20
Nhạc Vũ nghe được thì nhíu mày, hắn biết chuyện không hề đơn giản như vậy. Chẳng qua là không ngờ tới, tình huống sẽ ác liệt như thế. Tấn Húc xuất thủ quả thật tàn nhẫn. Một năm tuyệt thu, cộng thêm những năm trước đây liên tiếp bị tổn thất và đả kích đủ để khiến căn cơ nhà bọn họ dao động.
Nhạc Vũ nhớ được, đối với những nhà có một ngàn hai trăm mẫu ruộng thì cũng có nghĩa vụ nhất định đối với dòng họ. Hàng năm phải nạp lên hai thành lương thực để cho trong tộc làm thuế lương thực. Nếu bị tuyệt thu, kẻ kia lại động thủ cước vào giá lương thực thì quả thật là tai hoạ ngập đầu.
- Vốn là ta cũng cho là tai họa này sẽ sập xuống nhà chúng ta.
Nhạc Trương Thị đầu tiên là khẽ cười giễu rồi sau đó ánh mắt lóe lên sắc bén như đao:
- Nhưng đó là trước kia! Nếu như Vũ nhi đã trưởng thành như thế thì mẹ con dù đi mượn tiền cũng phải chống đỡ cho được! Đợi đến lúc con trưởng thành thì những gì của nhà chúng ta, bọn chúng cũng biết điều mà ói ra!
Nhạc Trương Thị nói những lời cuối cùng cực kỳ khí phách. Nhạc Vũ cũng không lấy làm lạ, tình hình bên trong Nhạc thị bây giờ là một mạch của tộc trưởng khống chế gia phó, lấy số lượng võ sư khổng lồ dùng thế lực bắt ép số còn lại và chi lưu. Cho nên thân là một thành viên trực hệ, Nhạc Vũ chỉ cần được chứng nhận có thiên phú võ học thì sau khi trưởng thành sẽ chấp chưởng trọng quyền. Hắn hoặc là cầm giữ Tấn Húc không thể làm gì, song mấy tên ăn theo thì có thể bóp chết. Những gì mà nhà bọn họ tổn thất đều có thể đòi lại trên người bọn chúng.
Chẳng qua là lúc này mượn tiền, bây giờ trong Nhạc gia thành còn có người cho bọn họ mượn tiền sao?
- Tiểu tử ngốc! Không khó khăn như con tưởng tượng đâu. Trước kia ta đã chuẩn bị cho muội muội của con chút đồ cưới, lúc này lấy ra sẽ chống đỡ qua được một thời gian.
Nhạc Trương Thị liếc thấy Nhạc Vũ lo lắng, lập tức lại cười một tiếng:
Tiếp theo đó là chuẩn bị cung tên. Trong thế giới này, cun mới là đứng đầu trong các binh khí, cho dù là yêu thú, hay là yêu cầm đều có thể đối phó.
Tất cả những đệ tử trong Nhạc gia thành lúc bắt đầu tập võ cần nắm vững không phải là nội công, cũng không phải là vũ kỹ, mà là yếu quyết bắn tên. Tiễn thủ ngoài tám trăm bước có thể bách phát bách trúng thì địa vị trong thành cơ hồ tương đương với võ sư cao cấp.
Nói đến cung tên, thật ra thì tiểu Nhạc Vũ lúc trước cũng có một bộ tứ thạch cường cung, đổi lại là Nhạc Vũ kiếp trước, ít nhất sẽ làm khó đến hơn phân nửa người. Nhưng ở nơi này, chẳng qua là trình độ sơ cấp mà thôi.
Suy nghĩ đến tu vi của mình rất nhanh nữ sẽ có đột phá, Nhạc Vũ quyết định chọn một bộ khác thật tốt. Hắn và Nhiễm Lực không có chuyện gì nên mò mẫm vào chợ trong thành một chuyến. Liên tục mấy ngày, mới nhìn trúng một cây lục thạch cung màu đen trong tay một lão thợ săn.
Bởi vì không phải là chế cung sư chuyên nghiệp nên cây cung màu đen này chế tạo cực kỳ thô ráp. Lấy sừng của Tam Nhãn tê giác chế thành thân cung, lấy gân Tọa Sơn Hổ làm dây cung, lực bắn và độ đàn hồi có thể so với thất thạch cung.
Tiếp theo là Nhiễm Lực có cự lực trời sinh cộng thêm tu vi cấp tám đã miễn cưỡng có thể kéo ra thập nhị thạch kim sí xuyên vân cung mà phụ thân gã lưu lại. Bất quá Nhạc Vũ cuối cùng xuất lực trang bị cho gã một cây thập thạch lực thanh hoa cung. Tiễn thuật người này còn chưa tinh, có loại trọng pháo này khi ra ngoài cốc ít nhất không cần quan tâm yêu cầm cấp ba tập kích, về phần cấp bốn trở lên, chỉ sợ cũng không có tinh lực gì đi chú ý tới hai tên bọn họ, không đủ để nhét kẽ răng.
Nhiễm Lực lúc này vẫn chưa hề hay biết gì, tuy thấy Nhạc Vũ mua cung cảm thấy khó hiểu nhưng cũng không nói nhiều. Chẳng qua sau lần tỉ thí bại trận thì bắt đầu hoài nghi tiễn thuật thiếu gia.
Lúc ấy Nhạc Vũ cười nhẹ rồi một mũi tên bắn ra ngoài bốn trăm bước liên tục xuyên qua mười chiếc lá rụng sau đó cắm phập vào một gốc đại thụ mười người ôm. Điều này làm Nhiễm Lực nhất thời kinh nghi bất định, cũng đoán không ra đây là trùng hợp, hay là Nhạc Vũ thật có tiễn thuật kinh nhân.