Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 24 : Bên ngoài Hắc Vân Lĩnh

Ngày đăng: 20:42 20/04/20




Một buổi sáng cuối tháng chín, lúc tia sáng mặt trời đầu tiên chiếu rọi vào sơn cốc, có một chiếc xe tứ mã trông hết sức bình thường dừng tại một ngọn núi bên cạnh rừng rậm.



- Thiếu gia, đi xa hơn phía trước chính là Hắc Vân Lĩnh.



Nhiễm Lực bước xuống từ trên xe ngựa, vẫn không đoán được mục đích của Nhạc Vũ dĩ nhiên là chuẩn bị đi xem những yêu thú bên ngoài kia.



Gã chỉ cảm thấy kỳ quái, lúc trước không phải nói muốn đi thị sát điền trang ngoài thành, thay Nhạc Trương Thị thống kê tổn thất sao? Làm sao bây giờ lại đi đến đây?



Nhạc Vũ cũng không trả lời, phối hợp đem mấy trang bị trong xe để xuống. Đầu tiên là hai cây cung kia cùng với sáu mươi mũi Vân Tước cốt tiễn.



Chất xương của yêu cầm cực nhẹ, lại cực kỳ bền chắc, hơn nữa rỗng giữa, là vật liệu chế tên tốt nhất. Song muốn tìm được vật liệu xương để gia công cũng không dễ dàng, Vân Tước cốt tiễn này tuy là loại thường thấy nhất nhưng cũng lấy mất của Nhạc Vũ gần hai lượng bạc.



Còn có thêm Đường thức hoành đao mà Nhạc Vũ chuẩn bị sau khi suy nghĩ trong chiến đấu có thể sẽ hao tổn. Lúc trước ở trong thành, đã mua một hơi ba thanh đao và trường kiếm trong tiệm bán vũ khí của dòng tộc. Những thứ này đều giắt trên lưng của Nhiễm Lực, coi như là một pháo đài di động, cũng là một thương khố di động.



Dĩ nhiên cũng không thể quên phương diện thức ăn cùng dược vật.



Lần này đi ra ngoài, Nhạc Vũ chỉ mang theo mấy miếng bánh nướng và thịt khô, hắn không tính muốn ở qua đêm nên cũng không chuẩn bị quá nhiều. Về phần dược vật, trừ vài loại thuốc trị thương thường dùng còn có hai bình bổ khí hoàn để bản thân sử dụng mà không giao cho Nhạc Trương Thị đi buôn bán nên Nhạc Vũ tự nhiên không cố kỵ tuyển dụng dược hiệu mạnh nhất để điều chế, đoán chừng mạnh hơn sáu thành so với loại thông thường ở trong thành.



Cuối cùng là áo giáp hai người , cái này cũng không cần xuất tiền. Phụ thân của bọn họ đều lưu lại Bạch ngạc giáp cấp bốn thượng hảo hạng, chẳng những nhẹ nhàng, không ảnh hưởng hành động, hơn nữa lực phòng ngự cũng cực kỳ cường hãn.




Lúc ban đầu tiến vào trong rừng, hai người cơ hồ đem hết toàn lực vượt qua. Chỉ sau khi đã tiến vào rừng rậm hơn hai mươi dặm, sắp vượt qua phạm vi Hắc Vân Lĩnh, Nhạc Vũ mới từ từ bước chậm lại.



Bắt đầu từ đây, hai người đã gặp được một số yêu thú, căn bản đều là cấp hai trở xuống. Ngoại trừ hình thể và lực lượng, chúng cũng không khác với những mãnh thú mà Nhạc Vũ đã gặp ở tiền thế. Yêu thú ở tầng cấp này chưa có dị lực gì, lưỡi búa của Nhiễm Lực có thể giải quyết được dễ dàng.



Bản thân Nhạc Vũ thì chỉ chăm chú tìm kiếm dược liệu vừa bố trí một số cơ quan nhỏ kín đáo trên những chỗ vừa đi qua.



Hắn không phải là thải dược sư (người hái thuốc) chuyên nghiệp, thậm chí còn chưa có kinh nghiệm gì. Song có hệ thống phụ trợ cung cấp hình ảnh ba chiều cùng với sự trợ giúp của thị giác, đoạn đường còn chưa chân chính xâm nhập này không ngờ lại hái được không ít loại thuốc trân quý.



Bất quá Nhạc Vũ lúc này lại chú ý hơn đến phía sau của bọn họ. Một số bẫy rập của hắn bố trí trong nửa giờ đã bị chạm vào đến mười mấy lần. Tuy nói bây giờ trong rừng có gió rất lớn, thanh âm hỗn tạp nên không nghe rõ ràng nhưng Nhạc Vũ có thể thông qua hệ thống ký sinh phụ trợ để tách những thanh âm này ra.



Sau khi phân tích, hắn phát hiện bọn người đi sau áng chừng từ ba đến năm người.



Kết quả này khiến Nhạc Vũ hơi có chút ngoài ý muốn, địch nhân của hắn không nên khinh thị như thế mới đúng. Lẽ ra với phong cách Tấn Húc thì càng phải hiểu sâu sắc đạo lý sư tử vồ thỏ, sẽ dốc ra toàn lực.



Nhạc Vũ lại nghĩ tới hơn mười ngày trước Nhạc Trương Thị có nói đến Sư Ngạc Thú cấp năm xuôi nam, chẳng lẽ nguy cơ lần đó còn chưa hoàn toàn giải quyết?



Khẽ lắc đầu, Nhạc Vũ mở ra tấm bản đồ của mình. Mấy tên phía sau càng lúc càng ép gần, hơn phân nửa đã là khẩn cấp. Còn hôm nay hắn có thể bình an tránh thoát lần nguy cơ này hay không thì phải xem chuyện mà vị lão thợ săn bán cung cho hắn có chút lạ lùng hay không.