Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 281 : Trước khi đột phá

Ngày đăng: 20:45 20/04/20




Chu Húc vừa đấm vừa xoa, rốt cục hoàn toàn không thực hiện được ý nguyện, chỉ đành mắng to vù vù rời đi. Thế cho nên khi Đoan Mộc Hàn quay trở về Tiểu Quan Phong, đôi mắt đã cười đến nỗi trở thành một vầng trăng non.



- Lần này cuối cùng trút ra được một ngụm ác khí! Nhớ được mấy năm trước khi ta hỏi hắn xin một con linh sủng, hắn chê cười thì thôi, lại càng hẹp hòi muốn chết. Một mực không cho cấp thần thú trở lên. Thật vất vả xin được hai con linh thú, lại ngày ngày chạy tới chỗ ta dặn dò nên nuôi thế nào thế nào, chỗ nào không đúng không nên, thật phiền chết người.



Khóe mắt Nhạc Vũ co quắp lại, cuối cùng đành trầm mặc. Hắn nghĩ thầm thì ra không phải ngươi không xin được yêu thú, mà là ngại người ta phiền.



- Ngươi đang cho rằng sư phụ ngươi không biết tốt xấu?



Phảng phất như hiểu rõ tâm tư của Nhạc Vũ, Đoan Mộc Hàn chợt quay đầu lại, lạnh lùng nhìn vẻ mặt làm ra vẻ vô tội của Nhạc Vũ hồi lâu mới buồn bực hừ một tiếng.



Bất quá ngay sau đó trên mặt nàng lại hiện lên nụ cười có vẻ hả hê:



- Tóm lại tính cách của Chu sư thúc tổ của ngươi, ngày sau ngươi sẽ biết được. Ngươi có Ngũ Sắc Kim Hoàng Tước này trong tay, chắc chắn từ nay về sau không còn được an bình, sớm muốn có một ngày sẽ bị hắn phiền chết. Nếu ngươi có thể chống đỡ được một năm mà ngươi còn không ảo não hận hắn, ta sẽ phục ngươi.



Trên mặt Nhạc Vũ mặc dù không chút dao động, nhưng trong lòng cũng "lộp bộp" một tiếng, có chút thấp thỏm.



Nếu như Chu Húc thật lấy ra "phong phạm" hôm nay đi tới quấn quýt hắn, đó thật đúng làm người đau đầu.



Thời gian kế tiếp cả Quảng Lăng sơn hoàn toàn khôi phục vẻ bình tĩnh. Chỉ trừ việc mười ngày sau chưởng giáo chân nhân Nông Dịch Sơn mang theo một đám tu sĩ Kim Đan trở về tông môn, mới đưa tới một mảnh xôn xao.
Bất quá vô luận năm đó đã phát sinh qua chuyện gì, hắn đều không thể khoanh tay ngồi nhìn Xương Băng Hồng cứ vẫn lạc như thế.



Đáng giá nhắc tới chính là hơn một năm thời gian Nhạc Vũ nhiều lần nghe Trầm Như Tân oán trách, nói là kể từ sau hôm đó, lượng giao dịch bên ngoài Quảng Lăng thị trấn đã giảm hơn không ít. Ngay tiếp theo La Trân Điện hàng năm thu thập đan dược cùng tài liệu luyện khí cũng khó khăn hơn năm trước rất nhiều.



Điều này cũng không phải hoàn toàn do nguyên nhân bởi thú triều. Kể từ khi Quảng Lăng Tông đánh lui Yêu tộc xâm phạm ngày đó, sau đó hỏi tội ba núi, mạnh mẽ yêu cầu một số tiến cống lớn, danh vọng của Quảng Lăng Tông tại cả phạm vi Bắc Hoang càng thêm cao hơn, tu sĩ tới đây giao dịch càng nhiều hơn mấy lần.



Chẳng qua giao dịch gần đây vẫn còn do các môn phái chiếm phần lớn hơn.



- Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng! Vốn theo ý tứ chưởng giáo chân nhân, là muốn mời chư phái liên thủ hoàn toàn tiêu diệt ba ngọn núi kia. Nhưng trong phạm vi Phượng Hà sơn mạch chỉ có vài môn phái ủng hộ mà thôi…



Nói tới đây, Trầm Như Tân thở dài một tiếng:



- Chưa trừ diệt hậu hoạn, cuối cùng sẽ bị những Yêu tộc kia gây khó khăn. Lần này cho Lệ Bi Hồi có cơ hội thở dốc, sợ sau này càng thêm khó ứng phó!



Nhìn thấy vẻ buồn giận trên mặt Trầm Như Tân, Nhạc Vũ khẽ mỉm cười. Thật ra mặc dù Trầm Như Tân không nói, hắn cũng cảm giác được có mưa gió sắp đến. Phượng Hà sơn mạch có nhiều môn phái, sở dĩ không hưởng ứng hiệu triệu, sợ là trong lòng đều ôm tâm tư. Nếu không có ba ngọn núi thuộc Yêu tộc kiềm chế, kế tiếp mũi kiếm của Quảng Lăng Tông chỉ vào phương nào, sợ là chuyện mà rất nhiều người muốn biết.



Nhưng hết thảy những chuyện này tạm thời không liên quan với hắn. Làm Nhạc Vũ vô cùng mừng rỡ chính là sau một năm dài tiềm tu, Bồi Nguyên Tôi Cốt của hắn đã đạt tới giai đoạn gần thành công!