Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 290 : Ích Cốc chi cảnh

Ngày đăng: 20:45 20/04/20




" Thành công chính là kiên nhẫn", những lời này là một vị huấn luyện viên đã nói với Nhạc Vũ lúc mới vào quân doanh. Từ đó về sau, Nhạc Vũ vẫn tuân thủ theo câu nói đó, cho đến khi thực hiện nhiệm vụ thất bại đi tới thế giới này, hầu như chưa từng nghỉ ngơi một ngày.



Ngay cả bản thân Nhạc Vũ cũng không rõ ràng lắm tại sao mình có thể điên cuồng như vậy, có thể kiên nhẫn như vậy. Vào thời gian cuối cùng trong quân doanh của hắn không chỉ đơn thuần là khát vọng truy cầu tối cường mà cơ hồ là một loại bản năng của thân thể.



Sau khi đến thế giới này, có một cảm giác nguy cơ lạnh như băng vẫn luôn theo sát phía sau khiến hắn không ngừng chạy về phía trước. Cảm giác nếu mình chỉ cần hơi dừng lại thì sẽ bị bóng tối cắn nuốt.



Tới bây giờ, Nhạc Vũ đã không chỉ là đối với mình hung ác mà thôi, dùng hai chữ tàn nhẫn có lẽ thích hợp hơn.



Không cần nghe đến tiếng rạn vỡ từ tứ chi truyền đến, cả hệ thống phụ trợ trí năng cũng không thể che giấu tín hiệu đau đớn. Nhạc Vũ cưỡng ép mình đứng lên sau đó tiếp tục đánh ra thức thứ nhất "Hạc sĩ đan triển" của Thái Ất Trường Sinh Quyền rồi đến "Liễm phong tàng ngạc"! "Thiết tý giá lương"! "Chỉ thiên địa"! "Long hình lục diệp"!



Khó khăn lắm mới đến thức thứ bảy, Nhạc Vũ bỗng dưng phun ra một búng máu, lần nữa quỳ xuống nền bể, cảm giác hai lá phổi của mình dưới tác dụng của dược lực đã hoàn toàn bị xuyên qua, sau đó lại được chữa trị.



Nhạc Vũ dứt khoát đem vọt tới trong miệng máu khối thịt tất cả đều phun ra, sau đó ý thức không rõ cười hắc hắc, vừa lảo đảo đứng lên, lần nữa một lần nữa bắt đầu,



Trong đầu hiện giờ chỉ còn một ý niệm là hoàn thành bộ Thái Ất Trường Sinh Quyền này! Cũng không cầu thành công hay không, có giúp được hắn rèn luyện thân thể hay không. Tóm lại hắn phải đánh ra toàn bộ bộ quyền pháp này!



Trời chiều bóng dần ngả về tây, cũng không biết qua bao lâu, thất bại bao nhiêu lần. Đầu óc của Nhạc Vũ dần dần trầm xuống, tuy có cảm giác đau nhưng không có phản ứng, các cảm xúc sợ hãi, phiền não cũng dần biến mất.



Hắn chỉ nhớ rõ mình hết ngã lại đứng dậy, chấp niệm hoàn thành Thái Ất Trường Sinh Quyền lại càng quật cường!



Sơ Tam thấy vậy nôn nóng dị thường, giang rộng hai cánh bay lượn trên bể dược không ngừng kêu lên lo lắng, có lòng xông vào trong ao để cứu chủ nhân ra nhưng chỉ cần nhúc nhích tới gần thì bị Chiến Tuyết dùng Thiên Ti Tuyết Kiếm cuốn lấy rồi ném ra một bên.



Trong những sợi tơ màu bạc kia bao phủ một loại lực lượng kỳ diệu mà ngay cả Ngũ Sắc Thần Quang cũng chỉ có thể hóa giải non nửa mà thôi.



Chiến Tuyết cũng tuôn ra hai dòng nước mắt, không ngừng đưa tay lau mặt. Mấy lần nàng đã nhịn không được muốn phá hủy cái bể nhưng cuối cùng lại không thể làm trái ý Nhạc Vũ. Điều duy nhất có thể là vận dụng tối đa lực lượng trong ánh sánh màu bạc để chữa trị thân thể Nhạc Vũ .
- Một quyền này đã có lực lượng gần sáu mươi sáu Thạch lực. Mới vừa rồi rèn luyện trong dược dịch lại có thể tăng thêm một thạch lực!



Nhạc Vũ vô cùng hưng phấn, lần mạo hiểm này tuy chỉ có hiệu quả bằng một nửa của lần đầu sử dụng dược dịch nhưng khó khăn hoàn toàn bất đồng. Ba thạch lực vào một năm trước, nếu bây giờ dùng phương pháp bình thường thì mất ba đến bốn mươi ngày chưa hẳn có thể thành công!



Sau đó hắn dò xét trong cơ thể rồi dùng cơ nhục để hấp nạp năng lượng tư do trong thiên địa để khôi phục thể lực.



Việc hắn đang làm hiện giờ, trong cảnh giới Linh Hư gọi là giai đoạn Ích Cốc, khai mở thân thể đến từng góc nhỏ trong kinh mạch để tăng cường tỷ lệ thu nạp năng lượng tư do trong thiên địa. Đồng thời cũng khiến cho kinh mạch bản thân liên lạc chặt chẽ hơn với linh lực thiên địa.



Bất quá một bước này, Nhạc Vũ cũng đã từng bước hoàn thành trong giai đoạn tôi thể. Bởi vì hắn dựa theo đồ hình thân thể của những tu sĩ Kim Đan nên một bước này của hắn có thể nói tốt hơn bất kỳ tu sĩ Linh Hư cảnh nào.



- Vẫn còn vấp phải vấn đề chân khí không đủ, nếu không hôm nay có thể trực tiếp đột phá đến giai đoạn Linh Hư động tâm cảnh. Đáng tiếc là không có thời gian nếu không cũng thật sự muốn chạy đến xem bên trong Quảng Lăng Tông rốt cuộc có nhân vật kiệt xuất gì



Nhạc Vũ nghĩ xong một hồi rồi mới nhìn sang bốn phía. Chỉ thấy bể kim khí đựng dược dịch mà hắn chế tạo đã sớm rách nát là không thành bộ dạng, tụ linh trận bên cạnh cũng đã bị hủy đi.



Nhạc Vũ thấy thế bất giác nhíu mày, lúc trước hắn chuẩn bị những thứ này thật sự mất không ít thời gian, muốn sửa cũng phải mất hai ba ngày.



Phiền não chỉ mới được một lát thì Sơ Tam đã bay đến bên cạnh, thân mật cọ đầu vào người hắn. Chiến Tuyết cũng đã hồi phục xong, chẳng qua trên mặt vẫn còn nét sợ hãi:



- Thiếu gia làm ta sợ hãi quá, nếu thiếu gia thật sự có gì bất trắc, Tuyết nhi làm sao bây giờ? Sau này thiếu gia đừng mạo hiểm như vậy nữa.



- Nàng vừa nói đến đây thì đã khóc nức nở, đôi tay nhỏ bé không ngừng lau nước mắt.



Nhạc Vũ khẽ mỉm cười, đang muốn nói chuyện thì trong đầu cảm thấy choáng váng, sau đó cảnh vật trước mắt tối sầm lại.