Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 292 : Linh Hư động tâm

Ngày đăng: 20:45 20/04/20




Mười sáu tuổi đã tiến vào Linh Hư cảnh, hai mươi tám tuổi thành tựu Kim Đan. Ba mươi tuổi trong một cuộc đại chiến với Thái Huyền tông đã dùng một thanh tam phẩm huyền binh Vô Vọng kiếm, chém liên tục bốn tu sĩ Kim Đan.



Đây chính là nhân vật mà Thượng Ngạn đã nói với hắn lúc giới thiệu nhân vật trong môn, kinh lịch có thể nói truyền kỳ, thiên tư cũng không thấp hơn bất kỳ đại tông sư đương đại nào trong tu chân giới. Cái danh đệ nhất cường giả trong tam đại đệ tử có thể nói là danh phù kỳ thực. Đáng tiếc chính là về sau không biết phạm vào chuyện gì mà bị đày đi phụ trách hình phạt của Lôi Vân cốc, trông chừng "Động ma" năm mươi năm.



Về phần này động ma là vật gì, Nhạc Vũ cũng không rõ ràng, chỉ đọc trong sách nói là một loại không gian gần với Ám giới. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.



Những nhân viên của Quảng Lăng Tông đóng tại đó chủ yếu là đến diệt sát những Vực ngoại thiên ma tới đây để đảo loạn Đông Thắng thần châu.



Nghe thì đơn giản như vậy nhưng bên trong cực kỳ hung hiểm. Chỉ biết là cái gọi là tâm kiếp của tu sĩ là do những Vực ngoại yêu mà này mà đến.



Chỉ cần tu sĩ có tu vi tâm cảnh hơi thấp đến gần cách "Động ma" khoảng ngàn dặm thì sẽ bị đoạt đi thần trí.



Điều khiến Nhạc Vũ kỳ quái hơn là Lý Vô Đạo nếu đóng ở "Động ma" thì làm sao có thể thu đồ đệ.



? Chẳng lẽ mỗi ngày bay qua hơn ngàn dặm để dạy dỗ?



Tuy là chưa từng gặp mặt nhưng chỉ nghe Đoan Mộc nói vậy đã khiến hắn có cảm giác người này bất phàm.



- Nói lại chẳng phải hình phạt của Lý sư bá chẳng phải là năm mươi năm trấn yêu sao? Làm sao quay về nhanh như vậy?



Là vì hình phạt đã hết hay vì đại chiến sắp tới?



Những ý niệm chỉ thoáng qua trong đầu hắn, lúc này Đoan Mộc Hàn lại nói thêm:



- Vũ nhi phải cẩn thận! Ta nghe nói hài tử kia cá tính rất mạnh. Chỉ sợ sau khi trở về nghe chuyện của ngươi ba lần đánh thương tứ đại đệ tử thì sẽ có một cuộc phân tranh. Có chuyện gì, chi bằng tới tìm ta cùng Xương sư thúc, nếu là hắn tìm đến gây phiền toái, ta đem cả Lý Vô Đạo chém luôn.



Đoan Mộc Hàn sau khi dặn dò mấy câu thì nhanh chóng ngự kiếm rời đi. Bất quá vừa bay đi không lâu thì quay vòng trở lại, nhìn Nhạc Vũ một hồi lâu:




Tốc độ tu luyện này khiến ngay cả Nhạc Vũ cũng sinh lòng thấp thỏm.



- Thật là nhanh! Thật là nhanh! Vốn là cần mười năm tích lũy, hiện giờ chỉ cần một tháng đã như vậy, không biết có thể dẫn đến đạo cơ của mình hay không?



Cảm thụ trong cốt tủy phun ra một luồng nguyên lực kinh người, trong lòng Nhạc Vũ rét lanh, thật sự không ngờ tói sau khi dừng lại tôi luyện thân thể, cơ cấu toàn thân từ từ hòa hợp thì lực lượng lại tăng lên năm thạch lực, còn nguyên lực mà cốt tủy sinh ra cũng tăng thêm hai thành!



Trước đây bởi vì mỗi ngày đều cần một lượng rất lớn để phục hồi vết thương nên hắn cũng không cảm thấy gì. Hiện giờ cảm giác nguyên lực thân thể sinh ra quá nhiều, mỗi ngày đều cần một thời gian lâu để luyện hóa chân nguyên.



Ngoài ra còn có một vấn đề khác khiến Nhạc Vũ phiền não. Hiện giờ hắn hoàn toàn không biết bản thân thật sự ở cảnh giới nào. Theo như hình thức thì hắn ở Trúc Cơ nhưng lại có thể phụ cốc không ăn.



Lại càng không biết khi nào, đến Linh Hư động tâm cảnh.



Nhạc Vũ càng về sau càng bất an. Chẳng qua lúc này hắn đã không thể dừng lại. Nguyên lực tích lũy chỉ cần một hai ngày đã tràn đầy kinh mạch. Nhạc Vũ thật sự không biết, đến khi thập nhị chính kinh của mình bị rót đầy thì sinh ra điều gì? Chẳng lẽ toàn thân sẽ bị nổ tung, hay là hậu quả gì khác? Hắn cũng không biết nên chỉ đành buồn bực tu luyện.



Duy nhất làm hắn an lòng chính là Xương Băng Hồng mỗi lúc tiến hành dạy về linh phù trận đạo đều tiến hành dò xét thân thể của hắn nhưng chưa từng lên tiếng.



Nhạc Vũ không biết nguyên do nhưng theo bản năng phán đoán thì tình hình của mình hẳn là không đáng ngại.



Bất quá mấy ngày sau khi hắn vừa phá vỡ một kì trận mà Xương Băng Hồng bố trí, đang định cáo từ thì bị Xương Băng Hồng gọi lại rồi đặt vào tay hắn một bình sứ.



- Đây là Ngũ chuyển linh tịch đan ;



Đọc tên nhãn thuốc, Nhạc Vũ nhất thời ngẩn ra, ngạc nhiên nhìn về phía trước thì thấy trong mắt Xương Băng Hồng lộ ra mấy phần ấm áp.



-Xem tiến triển tu vi của ngươi, chắc sẽ độ tâm kiếp trong tháng này. Với đạo tâm hồn thức của ngươi chắc không có gì đáng ngại, bất quá cẩn thận vẫn hơn!