Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 318 : Vô song Chiến Tuyết!

Ngày đăng: 20:45 20/04/20




Ở trong mắt tu sĩ áo trắng, giờ phút này thanh kiếm kia lại hóa thành khổng lồ, vô cùng trầm trọng, lấy xu thế như thái sơn áp đỉnh hướng hắn đè ép tới. Lại phảng phất giống như dòng sông lớn tầng tầng mãnh liệt sóng triều không ngừng tuôn về phía trước, không ngừng chém xuống chung quanh.



Còn có một chuỗi liên kết tương hợp cùng kiếm thế, phảng phất vĩnh cửu không thay đổi, kiếm ý mang đầy vẻ nặng nề như mưa gió. Dù thần hồn của tu sĩ áo trắng cũng cảm giác được một áp lực khiến hắn gần như muốn hỏng mất.



Phảng phất như một kiếm kia có thể đem bất kỳ vật chướng ngại nào chắn phía trước áp thành bột phấn!



- Đây chính là thức thứ ba trong Quảng Lăng Tuyệt Kiếm Đái Lệ Sơn Hà? Quả nhiên lợi hại, người này mặc dù không thể hoàn toàn đánh ra đầy đủ uy lực của nó, nhưng kiếm thế xem như đã không kém rồi. Bực tài hoa tuyệt thế này, chính là lần đầu tiên ta mới nhìn thấy! Lần này Quảng Lăng Tông thật đúng là lấy được đại tiện nghi của Phù Sơn Tông, chẳng qua thật đáng tiếc…



Thần sắc Vân Vĩnh Chân dần dần chuyển thành trầm ngưng, chỉ bằng chiêu kiếm thức này, Nhạc Vũ đã có đủ tư cách chống đỡ cùng hắn.



Nhưng càng là như thế, cỗ sát ý trong lòng hắn cũng càng khó thể khắc chế.



- Tốt! Tốt! Tốt! Không trách được lại bừa bãi như vậy, thì ra đích xác cũng có mấy phần bản lĩnh! Trữ sư điệt, hôm nay chỉ sợ không đạt được như ý nguyện của ngươi rồi. Nếu người này hôm nay có thể chạy thoát từ tay ta và ngươi, tương lai thì thế nào?



Tiếng nói vừa rơi xuống, Vân Vĩnh Chân thật sự động, một thanh kiếm màu bích lam từ trong tay áo hắn bay thẳng ra. Sau đó biến ảo thành một đạo kiếm quang ngất trời, thẳng nghênh lên trước người.



Đúng lúc này, trong lòng hắn phát sinh báo động, cảm giác sát lực bên chỗ Nhạc Vũ vốn làm hắn thật để ý chợt mạnh thêm mấy cấp bậc. Trong phạm vi tầm nhìn, hắn chợt nhìn thấy được một bàn tay trắng nõn đột ngột vươn ra từ trong hư không bên cạnh Nhạc Vũ.



- Quả nhiên là bàng môn tả đạo, hẳn là không có gì hơn chính là pháp quyết luyện thi. Nhưng theo tình hình này không phải thường giấu thi trong tàng thi đại hay sao? Đây là chuyện gì xảy ra?



Phía trên hai bóng kiếm màu bích lam cùng màu xanh lục thật nhanh va chạm vào nhau, kiếm thế hồn lực giao kích, Vân Vĩnh Chân lần đầu tiên cảm giác được ý thức của mình choáng váng một trận, cho đến khi hắn hô hấp thêm vài lần lúc này mới từ từ thích ứng. Nhưng giờ phút này trong lòng của hắn lại khiếp sợ khó tả.
Vân Vĩnh Chân chỉ cảm thấy vô cùng khó chịu, hồn sát lực trên người nữ tử kia thật sự quá mạnh mẽ, tuy hồn lực hắn mạnh hơn đối phương gấp đôi, nhưng vẫn bị hạ phong trong lúc va chạm, mấy lần đều bị toàn diện áp chế.



Sát lực chính là khó dây dưa nhất, cứng rắn hơn người thường gấp mười lần, hơn nữa hồn lực va chạm quá năm lần sẽ làm thần hồn bị thương nặng. Nếu cuộc chiến kéo dài quá lâu, cũng sẽ bị sát lực xâm nhập.



Hắn lập tức lấy ra một viên Tam Chuyển Tĩnh Thần đan, nuốt nhanh vào.



Vân Vĩnh Chân vừa cảm giác thần hồn của mình có chút khôi phục, trong con ngươi chợt co rụt lại, chỉ thấy nữ tử mặc chiến giáp màu bạc vừa bị lực phản chấn đánh lui trăm trượng lại một lần nữa nhanh như điện chớp bổ nhào đến. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn



Quyền thế của nàng lần này càng hơn lúc trước, hơn nữa toàn thân không chút nào tổn hại.



Ngoài ra trên đỉnh đầu nàng, thanh thế của bóng đao màu xanh càng tăng lên, dù là lôi võng của Bích Lôi kiếm giăng đầy trời cũng không cách nào áp chế.



Vân Vĩnh Chân cau chặt mày, lúc này thật sự rõ ràng cảm giác được câu nói của Nhạc Vũ khi nãy "Hôm nay sau khi hai ngươi vẫn lạc, ta nhất định tìm một nơi phong thủy thanh tú làm nơi táng thân cho nhị vị"! Ngữ điệu của hắn tuyệt không phải giống như lời nói cuồng vọng!



Hôm nay nếu khinh thường, nói không chừng Vân Vĩnh Chân hắn thật sự sẽ bị thiếu niên thanh tú kia tru diệt!



Một nam một nữ này hợp lực, thật có đủ tiền vốn giết chết hai người bọn hắn!



Cùng lúc đó, Nhạc Vũ đang nhìn Trữ Vân cười, nụ cười tràn đầy vẻ tà mị vô cùng.