Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 319 : Lực áp Kim Đan!
Ngày đăng: 20:45 20/04/20
Trong tích tắc giao phong vùng phi kiếm xanh lam của tu sĩ áo trắng, Nhạc Vũ chỉ cảm thấy thần hồn chấn động một trận.
Chẳng qua hồn lực của hắn vốn được rèn luyện thành dưới thiên kiếp. Kinh nghiệm tâm kiếp cũng mạnh hơn người thường mấy lần, sau giai đoạn khó chịu ban đầu, đã lập tức hồi phục lại, vẫn như bình thường.
Thực lực của tu sĩ Kim Đan này cũng chẳng qua như thế mà thôi!
Nhờ Chiến Tuyết phân đi hơn phân nửa áp lực cho hắn, Nhạc Vũ càng cảm thấy dễ dàng. Chỉ cần điều khiển Phong Loan kiếm tiếp tục áp chế là được.
Rốt cục hắn có thể phân ra một bộ phận tâm thần đối mặt Trữ Vân đứng ngay trước mắt.
Một trăm lẻ tám giọt Hàn Nguyên Trọng Thủy cũng đã hoàn toàn phục hồi lại như cũ, đang hóa thành hơn một trăm con thủy long vây quanh trận pháp do Tam Diệu Như Ý Lôi Châm tạo thành ra sức xoắn phá. Chẳng qua bên người Nhạc Vũ ngoại trừ có lôi châm thủ hộ, bên trong còn có La Thiên Nhị Thập Bát Tú đạo bào hộ vệ, chỉ có thể dừng lại cách Nhạc Vũ ngoài ba mươi bước không thể tiến thêm. Lực lượng kia chỉ có thể đem trăm trượng quanh thân đông lạnh thành thế giới băng tuyết. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Nhạc Vũ thấy thế chợt ngẩn ra, sau đó khóe môi nhếch lên, lạnh lùng cười.
- Ngươi muốn thừa dịp ta không cách nào phân thân giải quyết ta sao?
Trong lúc nói chuyện, ngón tay của hắn lại bắn ra phía trước. Người muốn khống chế pháp bảo huyền binh cũng cần kết xuất thủ ấn tương ứng, xem như làm phụ trợ. Nhưng giữa hắn cùng lôi châm cũng không cần phải phiền toái như vậy, ba trăm sáu mươi lăm Tam Diệu Như Ý Lôi Châm chính là vật thần luyện của hắn, chỉ cần dùng tâm thần cảm ứng liền có thể dễ dàng khống chế sử dụng.
Ở trong nháy mắt, trận hình Tam Diệu Như Ý Lôi Châm lại một lần hoàn thành biến ảo trận hình.
Ngay sau đó vô số lôi hệ linh lực điên cuồng tụ tập quanh người hắn, Hàn Nguyên thủy long cũng thừa dịp lôi châm vừa biến ảo, điên cuồng chui vào bên trong châm trận, xông thẳng tới Nhạc Vũ.
Nhưng chỉ sau một khắc, một cỗ lôi võng khổng lồ trống rỗng thành hình, lấy Nhạc Vũ làm trung tâm hướng phương xa lan ra. Sau đó ba trăm sáu mươi lăm lôi trụ dâng lên, tung hoành càn quét, đem Hàn Nguyên Trọng Thủy đánh nát trong nháy mắt!
Đồng dạng là một trận thanh âm đinh đinh đương đương, nhưng lần này đều bị hất văng trở về. Lúc này Nhạc Vũ chợt cảm thấy kinh ngạc, nhìn hai mảnh quy giáp màu lam thật cẩn thận, trong đầu liền hiện lên hình ảnh hạ vị thần thú Huyền Thủy Thần Quy, ngay lúc này hắn cũng không tiếp tục lựa chọn cường công mà tìm kiếm những khe hở chui vào.
Nhìn thấy ngân châm đánh tới, trong lòng Trữ Vân nhất thời căng thẳng, tuy hắn có lục phẩm đạo bào hộ thân, nhưng bản thân lại không dám ôm hi vọng với pháp bảo này.
- Không trách được! Mỗi một ngân châm tương đương một lục phẩm pháp bảo, khó trách lại có uy lực đến như vậy! Chẳng qua hắn làm sao có đạo lực hùng hồn đến như thế? Có thể chiến đấu với Bích Lôi kiếm của Vân sư thúc không phân biệt được cao thấp, còn có thể phân tâm điều khiển ba trăm sáu mươi lăm lục phẩm pháp bảo, hơn nữa còn thao túng chính xác đến như thế? Nhạc Vũ này rốt cục lại có kỳ ngộ gì, cho dù thiên tư có khá bao nhiêu, hiện tại cũng không thể có được thực lực như vậy. Lúc này cũng chỉ có Vân sư thúc mới có thể cứu ta!
Có hai mảnh quy giáp ngăn trở, giờ phút này Trữ Vân cũng không cách nào nhìn ra tình hình bên ngoài, nhưng hồn thức vẫn có thể cảm giác rõ tình hình cuộc chiến bên kia.
Nhưng tình hình bên kia càng làm cho hắn tuyệt vọng. Cả người Vân Vĩnh Chân đã bị bạch y nữ tử giống như dùng trọng chùy đóng cọc, sinh sôi đánh rơi xuống hơn hai ngàn trượng đáy biển. Đạo bào màu trắng trên người đã hoàn toàn nát bấy. Trước ngực hoàn toàn nhuộm đỏ, mà Bích Lôi kiếm cũng đã bị một thanh phi kiếm lục phẩm gắt gao áp chế. Phòng tuyến lôi võng đánh ra thời thời khắc khắc đều có dấu hiệu bị thua bại.
Vừa nhìn, tình hình càng thêm hung hiểm so với hắn.
- Nếu không còn biến cố gì khác chỉ sợ trong mấy lần hô hấp ta cùng Vân sư thúc xem như bị diệt sát trong tay hai người này!
Chợt cắn răng, Trữ Vân thả ra thanh huyết đao trong ngực, giờ phút này dù chưa hoàn toàn ngưng tụ thành, nhưng vẫn có thể ngăn trở đối phương trong chốc lát. Nhạc Vũ đã sớm đề phòng, lôi châm trong nháy mắt liền hội tụ, lại phun ra vô số lôi quang, lấy khí thế sét đánh đem huyết đao đánh vỡ hoàn toàn.
Trữ Vân chỉ cảm thấy tinh thần của mình vô cùng đau đớn, phảng phất như có ngàn vạn thanh đao đang vây quanh cắt nát linh hồn hắn.
Máu tươi từ mũi hắn không ngừng phun ra.
Huyết đao kia chính do thần hồn máu huyết của hắn tụ lại, sau khi hỏng mất liền làm cho hắn bị thương còn nặng hơn lúc đầu. Đúng lúc này, Trữ Vân lại nghe được thanh âm lạnh lùng của Nhạc Vũ truyền đến…