Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 326 : Nhục thân cường hóa
Ngày đăng: 20:45 20/04/20
Khoảng cách từ Bắc hải đến Bắc Mã Nguyên là hơn trăm vạn dặm! Với tốc độ của Đoan Mộc Hàn và Nhạc Vũ hiện giờ tuy một nhịp hô hấp cũng đã đi được hơn mười trượng, ngày mấy vạn dặm thì muốn tới đó cũng cần phải mười mấy hai mươi ngày.
Dọc theo đường đi, Đoan Mộc Hàn tựa hồ sợ ở cùng một chỗ với hắn nên giữ khoảng cách thật xa. Bất quá điều này cũng vừa hợp ý Nhạc Vũ vì hắn có thể thừa dịp này tránh đi tầm mắt của Đoan Mộc Hàn xử lý chiến lợi phẩm lần này.
Vì thế trong mỗi ngày, Nhạc Vũ cũng chỉ điều khiển Xuyên Vân Toa bay cách một khoảng vừa đủ sau Đoan Mộc Hàn, bản thân thì ngồi bên trong nghiên cứu tinh hạch và hình người màu vàng kia.
- Vật này vu lực chi nguyên, thần minh chi
Liên tục trong bốn ngày, cuối cùng Nhạc Vũ cũng hoàn thành nhiệm vụ phân tích tinh hạch kia. Bất quá cái gọi là hoàn thành cũng chỉ là tương đối mà thôi, thật ra thì bên trong đại khái còn tám mươi phần trăm thành phần, Nhạc Vũ vẫn không hiểu. Những thứ hắn phân tích bao gồm những phân bố của linh phù, sau đó coi đây là cơ sở để suy đoán tác dụng.
Nếu như Nhạc Vũ đoán không lầm thì Mị hương bát trảo chương ngư thông qua vật này để điều khiển **
Suy tư chốc lát, Nhạc Vũ triệu xuất Chiến Tuyết rồi chuyển tinh hạch kia cho nàng.
Chiến Tuyết mừng rỡ cầm lấy tinh hạch kia trong tay, nhắm mắt tĩnh tọa một lúc rồi Nhạc Vũ thấy tinh hạch kia rút nhỏ đi chỉ còn lại một phần. Sau đó Chiến Tuyết cũng thôi không hấp nạp nữa mà đem trả lại cho Nhạc Vũ.
Nhạc Vũ thấy thế cũng không chú ý, biết Chiến Tuyết đã hấp nạp xong những phần có ích, phần còn lại cũng không có tác dụng gì với nàng.
- Theo truyền thuyết của thời thượng cổ thì Thập Nhị Vu Thần lúc mạnh nhất chỉ chưởng quản một vài thứ. Ví dụ như Chúc Dung là Thủy thần và Hỏa thần. Đế Giang chính là Phong Thần, chưởng quản đất đai và sinh trưởng cỏ cây.
Huyền Minh am hiểu nhất chính là hàn lực. Hiển nhiên đạo Vu thần này mặc dù cũng không nhất định là càng chuyên tinh càng cường đại, chỉ cần không quá mức pha tạp là được. Chiến Tuyết cũng không biết thế nào là sở trường, tuy nhiên với thiên tính của nàng chắc là sẽ chọn lựa như vậy
Nghĩ đến điểm này, Nhạc Vũ cầm tay Chiến Tuyết bắt đầu phân tích lần nữa quả nhiên thấy khác trước. Nhạc Vũ có thể thấy ở gần chỗ Định minh châu đã sắp kết thành tinh hạch màu bạc.
Nhạc Vũ hiện giờ chỉ hận trong tay có nhiều thêm vài cái kim thần Vu thần như vậy, nếu có thì lực lượng chẳng phải là một bước ngang hàng với tu sĩ Nguyên Anh?
Nếu như Thái Huyền tông cùng Phù Sơn Tông dùng phương pháp này để kiềm chế Quảng Lăng Tông thì bố trí chắc chắn không chỉ một mình Hải Thánh Chân Quân!
Bất quá nghĩ lại thì Nhạc Vũ cũng đành cời khổ, biết đây chỉ là ảo tưởng của mình mà thôi.
- Nhân tài trong tông môn đông đảo, không thể nào toàn bộ chỗ tốt đều để cho mình dùng? Hơn nữa nếu như phương pháp này có thể nhanh chóng tôi luyện thân thể như vậy thì sao những tu sĩ Kim Đan không có nhiều? Chắc chắn là có cái gì đó hạn chế, không đơn giản là cứ thu nạp kim thân Vu lực là có thể cường hóa thân thể. Nếu không Thái Huyền tông nuôi dưỡng chương ngư cũng không chỉ để kiềm chế Quảng Lăng Tông mà thôi.
Nhạc Vũ nghĩ vậy rồi cũng dứt khoát thôi không mơ mộng, nắm lấy quyền điều khiển Xuyên Vân Toa tăng tốc đuổi theo Đoan Mộc Hàn.
Thật ra thì chiến lợi phẩm bên trong nhẫn trữ vật còn có hai mảnh Huyền thủy quy giáp. Chẳng qua vật này tuy là tam phẩm nhưng hắn lại không thể xử lý. Mặc dù mời người luyện chế cũng không cách nào phát huy uy lực của nó, vì vậy đành gác lại sau này hoặc bán luôn cho tông môn lấy linh thạch.
Điều khiến Nhạc Vũ bất ngờ là khi hắn điều khiển Xuyên Vân Toa vừa nhích tới gần thì Đoan Mộc Hàn lại tăng tốc vượt lên, cứ như thế lặp lại mấy lần đến khi Xuyên Vân Toa phi độn đến độ cực hạn.
Nhạc Vũ thấy vậy thầm kinh ngạc:
- Chẳng lẽ sư phụ mình qua mười ngày còn xấu hổ như thế? Hắc! Đích thị là như thế, không ngờ da mặt nàng cũng mỏng quá chứ.
Hắn hiểu như vậy nên tiếp tục giữ tốc độ không nhanh không chậm theo sau. Còn Đoan Mộc Hàn tựa hồ cũng thoái mái nên giảm tốc độ lại, nhiều lần Nhạc Vũ còn thấy nàng len lén nhìn lại.
Lúc bắt đầu Nhạc Vũ còn thầm cảm thấy buồn cười, bất quá vài ngày sau cũng không còn tâm tư để ý đến điều này mà trong lòng tràn đầy tình cảm phức tạp nhìn về Bắc Mã Nguyên trước đó không xa.