Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 348 : Tử Vân Tiên Phủ

Ngày đăng: 20:45 20/04/20




Đúng vào lúc này, thần thức Nhạc Vũ cảm giác được hai đạo đao kiếm đang nhanh chóng bay đến động phủ của hắn, một người trong đó không ngờ lại là Lý Nại Lạc.



Sau lần so đấu ở tông môn, Lý Nại Lạc cũng không bởi vì nguyên nhân không tham dự mà mờ nhạt đi, ngược lại thanh danh càng thêm lừng lẫy. Quảng Lăng Tông từ trên xuống dưới, phàm là những tu sĩ có chút danh tiếng đều bị hắn khiêu chiến qua một lần, ngay cả một vài vị sư thúc tổ thành danh nhiều năm cũng không trốn thoát, xem như ác danh vang xa.



Người này đến đây tìm hắn, ngoại trừ để khiêu chiến thì Nhạc Vũ cũng nghĩ không ra nguyên nhân gì khác.



Bất quá làm hắn do dự là người đi sau Lý Nại Lạc, hắn rất quen thuộc kiếm quang màu lam kia, chẳng phải chính là Trầm Như Tân?



- Sao hai người này lại có thể tụ cùng một chỗ?



Nhạc Vũ kỳ quái, bất quá vẫn là cầm Bi Âm đao lên chuẩn bị thôi diễn. Ba thức Quảng Lăng tuyệt kiếm tuy mạnh mẽ nhưng để giải quyết nhanh gọn địch thủ thì lại không thể bằng một thức Bi tuyệt thất hận thất sát diệt âm đao của hắn sáng chế.



Nếu hắn thật sự muốn tìm người tôi luyện đấu pháp thì cũng chỉ tìm đánh với những nhân vật như Đoan Mộc Hàn cùng Nghiêm Hạo. Kiểu đối thủ đã rơi xuống một cấp như Lý Nại Lạc không làm hắn nổi hứng thú.



Bất quá khi hắn vừa chạm đến chuôi đao thì Lý Nại Lạc bên kia đã lúng túng lên tiếng.



- Uống rượu tán gẫu?



Nhạc Vũ hơi ngẩn ra, nghĩ thầm với phong cách hành sự hai năm qua của Lý Nại Lạc thì điều này sao có thể?



- Đúng vậy! đã sớm muốn tụ tập với Vũ sư huynh, chỉ là chưa có dịp, nhân tiện có Trầm sư huynh tới đây tìm ngươi, ta liền mặt dày theo tới.



Lý Nại Lạc vừa nói thì kiếm quang đã đến trước mặt Nhạc Vũ, sau đó cười hì hì đưa ra hai chai Quảng Lăng tửu, nói vẻ lấy lòng: - Tư và sư huynh đệ ngươi tuy không cùng một núi nhưng vẫn là nhất mạch của chưởng giáo chân nhân, phải nên gần gũi mới đúng, đánh đánh giết giết nhiều cũng không tốt. Sư tổ biết lại không vui!



Nhạc Vũ chỉ cười không trả lời, quay sang Trầm Như Tân thi lễ, sau đó mới mở miệng hỏi:
- Chúng ta cũng đừng nghĩ tới chỗ tốt bên trong Tử Vân Tiên Phủ. Bất quá chỉ cần một phần vạn dược viên bên ngoài thì cũng đủ để khiến thanh thế tông môn đại chấn.



Trầm Như Tân còn chưa dứt lời, Lý Nại Lạc liền cười nói:



- Không trách được Trầm sư huynh bảo ta tới. Nếu có quá nhiều người vào Tử Vân Tiên Phủ sợ rằng dẫn phát linh trận cấm chế, các tông chỉ có thể chọn lựa đệ tử tinh anh đi trước. Đệ tử tinh anh đời thứ tư trong tông môn cũng chỉ có ba người chúng ta mà thôi, nhiều nhất cũng chỉ có thêm Trưởng Tôn Tử Vận là ta hơi để mắt. Thật ra thì ta hôm nay cũng có chút mong đợi, nếu có thể lấy từ đó chút ít tài liệu cho Diên thọ đan cùng Huyền Hạo đan thì có thể khiến cho sư tổ mơ tưởng trường sinh!



Nhạc Vũ vốn không hăng hái nhưng nghe hai người nói vậy thì lại khẽ chấn động nhìn sang. Những thứ khác có thể không khiến hắn để ý nhưng sao không ngó tới Diên thọ đan cùng Huyền Hạo đan.



Ngay sau đó nghe Trầm Như Tân cười lạnh:



- Đừng cao hứng quá sớm! Chuyện này không sớm không muộn mà khiến chư tông cùng động thủ, nếu bảo trong đó không có gì thì ta quả quyết không tin!



Nhạc Vũ nhấp một ngụm rượu, yên lặng không nói. Thầm nghĩ vô luận chuyện này rốt cuộc là Thái Huyền tông ném đi ra cây cỏ cứu mạng hay không thì Tử Vân Tiên Phủ hẳn cũng có chút đồ. Nông Dịch Sơn cùng mấy vị chưởng bối là nhân vật tinh minh bậc nào, nếu là Thái Huyền tông làm bộ, bọn họ sao có thể nhìn chưa ra?



Sau đó mấy người tiếp tục bàn về một số điểm khó khăn trong tu hành và ngự kiếm thuật. Qua một canh giờ, hảo cảm của Nhạc Vũ đối với Lý Nại Lạc cũng tăng nhiều. Người này ăn nói không có tàng tư, rất nhiều ngự kiếm quyết đối với Nhạc Vũ cũng rất có khêu gợi mà phương thức dạy dỗ thực chiến của Đoan Mộc Hàn không tới. Hắn cũng cảm động nên tận lực giải thích những vấn đề mà đối phương lĩnh giáo.



Đến khi sắc trời dần tối thì hai người mới cáo biệt, Nhạc Vũ nhìn vào thân ảnh của Trầm Như Tân ngẩn người.



Lý Nại Lạc có tiến cảnh hôm nay, Nhạc Vũ tuyệt không ngoài ý muốn . Nhưng Trầm sư huynh hôm nay cũng có thể qua một năm đang lúc tiến vào đến Dung Hợp Kỳ trung đoạn thì thật sự khiến hắn ngạc nhiên.



- Chẳng lẽ nói, Trầm sư huynh thật là cơ duyên xảo hợp, đã luyện hóa được một loại Đinh âm hỏa?.



Lúc trước đưa cho Trầm Như Tân một lượng lớn Tam Chuyển Trúc Cơ Đan thì Nhạc Vũ chỉ cho là Trầm Như Tân sẽ dùng vào việc khác hay bán đi. Hôm nay xem ra hắn đã lầm lẫn, những thứ có thể giúp tu sĩ loại bỏ độc tính và cặn bã của đan dược ngoại trừ Tam Muội Chân Hỏa còn có mười mấy loại hỏa diễm hiếm có của thế gian.