Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 349 : Tài tang hãm hại

Ngày đăng: 20:45 20/04/20




Nhạc Vũ đứng một lúc lâu ở ngoài cửa động phủ, cho đến khi Chiến Tuyết tới gọi, mới lắc đầu bật cười một trận.



Trầm Như Tân có một loại Đinh Âm Hỏa uy năng không tệ là chắc chắn, nếu không cũng không đủ để lĩnh ngộ kiếm ý của Hàn Diễm kiếm.



Có thứ này thì cho dù là thuốc độc cũng tốt, Vực Ngoại Thiên Ma cũng được, hắn cũng không cần để ý. Thậm chí nếu có thể hoàn toàn luyện hóa ngự sử thì ngay cả Ma vương vực ngoại cũng phải thối lui.



Lý Nại Lạc nói trong ba đại đệ tử chỉ có thể để mắt hắn và Trầm Như Tân, ngoài ra còn thêm Trưởng Tôn Tử Vận, xem ra cũng không phải là không có đạo lý.



Thật ra thì từ đầu hắn đã cảm thấy kỳ lạ, với thiên phú tư chất của Trầm Như Tân thật ra không hề thua kém đám người Trưởng Tôn Tử Vận, vì sao nhập môn bốn mươi năm mươi năm mới chỉ đến tu vi Linh Hư động tâm kỳ?



Lúc này xem ra là do việc luyện hóa hàn diễm đã lấy mất của hắn quá nhiều thời gian.



Điều khiến Nhạc Vũ không giải thích được là trong những đệ tử chân truyền đời thứ tư thì Trầm Như Tân là duy nhất không có sư trưởng.



Bất quá những thứ này cũng không khiến hắn có hứng thú tìm hiểu.



Nhạc Vũ xoay người chuẩn bị một chút rồi rời khỏi động phủ, chạy thẳng tới Minh Trụ Phong, thầm nghĩ:



- Trầm sư huynh đã luyện hóa hàn diễm, như vậy hiện nay tất nhiên là muốn đem hết toàn lực đánh sâu vào cảnh giới Kim Đan. Trước mắt chắc là còn đang rất thiếu linh đan, để mình luyện chế một chút đưa cho hắn, vừa lúc cũng thí nghiệm Lục Chuyển Trúc Cơ Đan



Vốn Nhạc Vũ tính toán chờ sau khi tới cảnh giới Kim Đan sẽ khai lò luyện đan. Chẳng qua hiện nay vừa có tính toán đi Tử Vân Tiên Phủ, vậy thì không thể không sớm chuẩn bị, cộng thêm bản thân Diễn Thiên Châu lại có tiến triển, có hơi mạo hiểm một chút cũng được.
- Chịu trách nhiệm vẽ linh đồ ở đây là người nào?



- Là Tân Minh sư đệ của Duệ Vân Phong!



Người nọ ước chừng là biết ân oán của người thiếu niên trước mặt này và Tân gia nên khẽ lúng túng giải thích:



- Mấy năm này Tân sư đệ tổng cộng hoàn thành bốn trăm sáu mươi linh trận, chưa hề sơ suất. Vì vậy mấy vị chấp sự cố tình chọn ra để hắn tới tầng thứ ba để. Nhạc Vũ bất giác cười khẩy, nghĩ thầm tại sao lại là người này? Trong lòng cười lạnh, cái gì mà cố ý chọn ra? Khó khăn giữa tầng thứ ba và hai tầng kia khác nhau, thời gian phục vụ cũng có thể giảm bớt. Trong chuyện này, nếu nói là là không có uẩn khúc, Nhạc Vũ đánh chết cũng không chịu tin.



Bất quá chuyện này Nhạc Vũ cũng lười đi quản, thậm chí còn thấy nhẹ nhỏm. Hắn đang cảm giác chủ ý của mình không khỏi có chút nham hiểm, sợ rằng có hại những đệ tử nội môn bình thường này, bất quá Tân Minh đã vậy thì trong lòng cũng không có gánh nặng gì cả.



Cười thầm, Nhạc Vũ chắp tay sau lưng, sắc mặt trầm xuống:



- Vậy hôm nay Tân Minh đâu? Đâu phải các ngươi trong coi ở đây, còn không mau gọi hắn đến?



Tên trợ thủ kia âm thầm kêu khổ, đã biết phải như thế, cho dù trong lòng không tình nguyện nhưng cũng không thể từ chối, vội vàng đi ra khỏi động quật. Hắn cũng không dám đi tìm mấy vị chấp sự từ đường, trong lòng biết với địa vị của Nhạc Vũ hiện giờ thì cho dù là Hà Phàm cũng không dám dễ dàng làm nghịch ý.



Trông thấy người này đi xa, mấy tu sĩ trong động quật vội vàng tản đi như mèo con thấy chuột già, Nhạc Vũ cười khẽ rồi bắt đầu vẽ trận đồ. Đầu tiên hắn dùng một loại mực nước thường dùng bên trong Vạn Tiên quật để hoàn thành một bản đồ, sau đó dùng vài loại dược thủy bao trùm lên trên.



Sau đó hắn lại bắt đầu vẽ lại, bất quá lần này có chút bất đồng.