Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 430 : Lựa chọn gian nan

Ngày đăng: 20:46 20/04/20




Từ phía bắc cách Hạ Cơ sơn năm mươi dặm, Giao Hải nhìn vào vụ nổ chỗ bố trí linh trận, nhíu mày:



- Nguyên sư muội còn có biện pháp? Nếu không thể bày trận lúc này, thương vong của Phù Sơn tông chắc là gấp đôi so với dự tính.



- Không có!



Nguyên Nhược Phượng quyết đoán lạnh lùng lắc đầu:



Giao phong giữa cao thủ trận đạo nói cho cùng đơn giản là tranh đoạt địa khí và linh mạch. Quảng Lăng tông đã chiếm cứ linh mạch dưới núi . Tông ta muốn bày trận không khác đoạt thức ăn trước miệng cọp, độ khó có thể nghĩ. Nếu như đối phương không tinh thông trận đạo thì ta còn có thể ứng phó, nhưng hiện giờ tạo nghệ trận đạo của người đối diện còn vượt trên ta! Trừ phi là hiện thời phục dụng thất thi não thần đan, nếu không khó có thể chống lại



Mấy người bên cạnh đều hít vào một hơi khí lạnh, Giao Hải nhíu mày:



Chẳng phải nghe nói là Minh Trụ Phong của Quảng Lăng tông đã suu sụp sao? Gần đây ngoại trừ Nhạc Vũ thì cũng không có ai đến tiếp viện.



- Chắc là Nhạc Vũ rồi! Ta nghe nói Xương Băng Hồng của Quảng Lăng tông mấy năm qua đã tỉ mỉ dạy dỗ kẻ này, ý đồ để hắn kế thừa tinh hoa trận đạo của Minh Trụ Phong, nếu như không có ai thì cũng chỉ có thể là hắn mà thôi.



Liêm Lập bình tĩnh nhìn đỉnh núi phía trước, trông thấy rõ một thiếu niên thanh tú đang chắp tay đứng giữa không trung.



- Nói vậy chẳng phải trước đó Giáo sư đệ đã từng chứng kiến người này một năm trước từng cưỡng ép cướp đoạt đi quyền khống chế của Ngũ Hành Càn Khôn đoạn giới đại trận, đánh Lâm sư đệ vào hư không. Vào trận chiến mấy tháng trước, cho dù là vây khốn đại trận chúng ta hay quấy nhiễu Thập ngự phục ma trận đồ của Nguyên sư muội đều là thủ bút của người này.



Đồng tử Giáo Hải có chút co rút lại, sau đó thở hắt ra:



Lúc trước ta cũng biết là có kẻ này, chỉ là không tin mà thôi. Nếu hôm nay hắn có thể chạy trốn thì ngày sau khó có thể khống chế.



Liêm Lập không nói gì nhưng trông thần sắc hoàn toàn tán đồng.



- Ha ha! Chư vị sư thúc, xem ra phương pháp này hôm nay không thể thực hiện được rồi!
Huống Vân Hoa nghe vậy, lập tức hơi lộ ra vui vẻ:



- Ta muốn nhạc Phong thủ tự sát, không biết Phong thủ đáp ứng hay không?



Nhạc Vũ trầm mặc nhìn sang Nhạc Uyên Hồng. mấy năm không gặp, vị cao tằng tổ phụ này đã già đi không ít, trên trán chằng chịt vết nhăn, khí thế không giận tự uy đã sớm như tro tàn, ánh mắt vừa phẫn uất lại vừa thương cảm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn



- Xem ra không chịu đáp ứng.



Phảng phất như đã dự liệu, Huống Vân Hoa khẽ lắc đầu:



- Xem ra nhân tình tổ tôn các ngươi cực kỳ có hạn. Như vậy trận chiến này thỉnh Phong thủ bó tay như thế nào? Đây là điểm mấu chốt của Phù Sơn tông ta.



Nhạc Vũ vẫn im lặng, đối mặt với Nhạc Uyên Hồng:



Nếu ta không chịu đáp ứng, chắc sẽ để lão tổ Nhạc gia chết trước mặt của ta? Phù Sơn tông các ngươi đối xử với một người từng dốc sức cho tông môn vậy phải không!



-Dốc sức? Ha ha!



Vẻ cười cợt trên mặt Huống Vân Hoa càng thịnh:



Người này tuy có chút công lao nhưng có lý do đáng chết. Tông ta cũng đã phán định hắn phải chịu hình phạt thiên kiếm. Bất quá nếu như Phong thủ chịu nhượng bộ một bước thì tông ta có thể cân nhắc. Quên nói một câu, Nhạc sư huynh của ta hiện giờ chỉ còn thiếu một chút nữa là Kết Đan, lựa chọn thế nào là do Nhạc Phong thủ quyết định!



Toàn bộ Hạ Cơ sơn tĩnh mịch. Y Nguyên Triết sâu kín nhìn về Nhạc Vũ, rất hiếu kì đối với hành động tiếp theo của sư điệt. Mặc dù không muốn thừa nhận, Y Nguyên Triết thực sự biết, trận chiến này nếu không có Nhạc Vũ thì bại cục của Quảng Lăng tông coi như đã định.



Thích Phụng Tiết lại càng nhíu mày, lách mình đi tới bên cạnh Nhạc Vũ.