Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 431 : Huyết thệ thiên cơ

Ngày đăng: 20:46 20/04/20




Tiểu Vũ, nếu như thật sự khó xử thì tạm thời có thể lui vào bên trong giao mọi việc cho sư thúc xử lý.



Thích Phụng Tiết bình thản quan sát Nhạc Vũ. Lão đã nghe qua chuyện tình của đệ tử kiệt xuất nhất trong tông môn qua vạn năm nay. Người tu chân còn trẻ mà đã đạt đến Kim Đan như hắn quả thực hiếm thấy. Cũng không phải bọn họ lạnh nhạt mà đến cảnh giới này thì thân thích vốn đã phần lớn điêu linh, thiên đạo lạnh lẽo, thực sự không còn tồn tại quá nhiều tình cảm.



Với niên kỉ của Nhạc Vũ có thể đạt đến tu vi Kim Đan, căn cơ ổn trọng, thậm chí còn vượt qua thế hệ trước, tiền đồ ngày sau vô lượng, có đầy đủ tiền vốn để không quan tâm đến chuyện bên cạnh.



Đối với lần chiến đấu này, Thích Phụng Tiết cũng không để ý. Có lẽ lão sẽ chết trận nhưng chỉ cần ngày sau Nhạc Vũ có thể tiếp tục phát triển thì Phù Sơn tông sẽ có một ngày hối hận. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



Chỉ là trong nội tâm không khỏi có chút thất vọng nho nhỏ mà thôi.



- Hôm nay lui, như vậy ngày khác Phù Sơn tông lại dùng cao tằng tổ phụ của ta để áp chế vậy phải làm sao? Sớm muộn có một ngày, vậy thì không thể lui.



Nhạc Vũ khẽ lắc đầu, sau đó bỗng nhiên huy động Phong Nha kiếm cứa nhẹ vào cổ tay, gom lại một ít máu tươi màu vàng vừa chảy ra rồi dùng pháp lực bắn lên lơ lửng giữa không trung.



Cặp mắt vốn ảm đạm của Nhạc Uyên Hồng chợt lóe lên. Đám người Huống Vân Hoa thì nhíu mày, cảm giác có chút không ổn.



Thiếu niên kia rốt cuộc định làm gì? Thực sự không để ý tính mạng của Nhạc Uyên Hồng?



Chỗ máu tươi nhanh chóng tụ lại thành hình cầu nhỏ cỡ chén trà, trên mặt hình thành linh trận phù văn quỷ dị. Đồng thời giọng của Nhạc Vũ cũng vang lên, mang theo hàn ý vô tận.



- Trời xanh chứng kiến, hôm nay ở đây nếu có người dám động một ngón tay vào cao tổ ta thì Nhạc Vũ chắc chắn bầm thây vạn đoạn, tru tuyệt toàn tộc. Nếu vi phạm lời thề xin chịu vạn lôi mà chết!



Trong khoảnh khắc, giữa không trung sáng rõ chợt hội tụ mây đen cuồn cuộn, lôi quang bùng lên. Linh trận huyết cầu trước mặt Nhạc Vũ cũng dần nhạt đi, tiêu thất trong thiên địa.



Huống Vân Hoa giật mình, sững sờ nhìn Nhạc Vũ thật lâu, lúc này mới nhớ tới định trảm sát Nhạc Uyên Hồng, chỉ là lúc định thôi động huyền binh thì lại chần chừ nhớ tới lời của Nhạc Vũ.



Hàn ý phát ra vừa rồi khiến hắn lạnh từ đáy lòng. Hắn biết rõ Nhạc Vũ tuyệt đối có thể nói được làm được. Năm đó lúc còn ở bắc mã nguyên đã làm ra không ít chuyện có thù tất báo.



Liêm Lập bên cạnh vẫn bình tĩnh nhìn lên không trung:



- Đây là thiên triệu sao?.



Nguyên Nhược Phượng lại lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa:




Nhạc Vũ ngẩng đầu nhìn ra, chỉ thấy trước mắt một khoảng huyết sắc mênh mông, cơ hồ không nhìn rõ cả bóng người, sát niệm cuồng bạo phủ kín trong đầu.



Người này chính là đồng môn, không phải người của Phù Sơn tông.



Nhạc Vũ lắc đầu khôi phục mấy phần thần trí:



- Ta không sao, mới vừa rồi chỉ là chân khí hơi hỗn lạn, không ngại chiến sự!



Y Nguyên Triết cùng Thích Phụng Tiết hai mặt nhìn nhau, đều nhận thấy Nhạc Vũ có chút không ổn nhưng lúc này khó nói cái gì, thứ nhất là không muốn, thứ hai là nghĩ không ra biện pháp.



Nhạc Vũ sau khi bình tĩnh thì lạnh lùng nhìn về đám người Phù Sơn tông. Lúc bọn hắn đang quay về thì bốn Tứ Tượng tinh tú kiếm trận đã từ bốn bên chậm chạp ép tới cách Hạ Cơ Sơn chưa đầy bốn mươi dặm tạo ra áp lực cực lớn.



Sau đó chỉ trong khoảnh khắc, sau lưng mấy tu sĩ Nguyên Anh của Phù Sơn tông có một đại trận bay lên. Nhân thủ trong đó chừng sáu trăm, giữa trận chính là Nguyên Nhược Phượng dẫn cả trận đồ bay về phía trên Hạ Cơ Sơn.



- Qquả nhiên là Thập ngự phục ma trận đồ



Y Nguyên Triết cười lạnh nhìn về phương xa:



Khí tượng thâm nghiêm, chắc là Phù Sơn tông khổ công gây dựng. Chỉ là với lực lượng một mình nữ tử kia có thể trú sử được sao?



- Trừ phi là bằng đan dược!



Thích Phụng Tiết lơ đãng nói rồi quay sang Nhạc Vũ:



- Nếu là tình cảm thâm hậu, Nguyên Nhược Phượng có thể vì đạo lữ song tu mà mất đi mấy chục thọ nguyên!



Nhạc Vũ dường như chưa tỉnh, trong đầu đang điên cuồng tính toán, mấy bản silic vận chuyển với tốc độ cao nhất, toàn lực phân tích kết cấu của Thập ngự Phục Ma Kiếm trận, bao gồm cả linh lực triều tịch lẫn phương vị từng người.



Qua một lúc, Nhạc Vũ cảm giác choáng váng, tuy nhiên nhờ vậy mà hắn lại tỉnh táo trở lại, cùng lúc chiến ý lại càng rừng rực, hận không thể xé nát Huống Vân Hoa, trảm sát mấy ngàn đệ tử Phù Sơn tông!!!



- Thập ngự Phục Ma Kiếm trận có sơ hở!!!