Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 432 : Đại chiến sơ khởi
Ngày đăng: 20:46 20/04/20
Trong đầu của Nhạc Vũ lúc này đang quan sát qua những điểm then chốt của Thập ngự Phục Ma Kiếm, đặc biệt chú ý đến lộ tuyến lưu chuyển linh lực.
Hắn quan sát những chỗ linh lực đình trệ rồi nhận thấy kiếm trận này cực kỳ không cân đối.
Thập ngự Phục Ma Kiếm trận rốt cuộc là người của Phù Sơn tông căn cứ theo trận đồ lập nên, cũng không phải là không thể phá vỡ.
- Thật là khó! Tính toán không được sao? Kiếm trận thâm ảo như vậy, rốt cuộc Nguyên Nhược Phượng làm thế nào trú sử! Nếu không phá được trận này thì làm sau ta đem mấy ngàn đệ tử Phù Sơn tông chôn cùng cao tằng tổ phụ.
Nhạc Vũ phiền muộn, hơi thở dần nặng nề rồi cảm thấy trước mặt lại xuất hiện tầng huyết sắc nhưng chỉ sau một thoáng đã khôi phục, chỉ là vẫn cuộn lên trong ngực.
Hắn dùng hồn thức kết nối với Chiến Tuyết, đem hết toàn lực khởi động Đại Diễn chi trận, hiểu quả cũng chỉ tương đương với Quang Não, nếu tính không ra công thức trận đạo thì lực tính toán có hơn xa đối phương cũng vô dụng.
- Phong thủ! Khoảng cách này đã có thể động thủ! Đào Chính có chút lo lắng quay sang Nhạc Vũ, cũng không phát giác được gì không ổn mà cảm giác được nguy hiểm. Khí tức quỷ dị trên người Nhạc Vũ thật sự khiến thần hồn lão nhộn nhạo, hận không thể lập tức rời xa.
Nhạc Vũ nghe vậy lấy lại tinh thần, nhìn ra bốn phía rồi không để ý, tiếp tục quan sát Thập ngự Phục Ma Kiếm trận, trong đầu vẫn điên cuồng tính toán.
- Đợi lát nữa! Bất quá còn lại mười hai ngọn núi kia, đã có thể khởi động rồi!
Đào Chính nghe vậy sững sờ, lộ vẻ nghi ngờ, bất quá vẫn gật đầu phất tay ra hiệu cho mấy đệ tử Linh Hư cảnh chủ trì trong tâm trận phía dưới. Chỉ trong khoảnh khắc, từ mười hai ngọn núi xung quanh Hạ Cơ Sơn phóng lên từng luồng linh lực mênh mông cao đến mấy vạn trượng tụ sang bên này, xuyên qua mây đen dày đặc trên Hạ Cơ Sơn, để lộ ánh mặt trời nhàn nhạt.
Tụ tập được mấy linh mạch để sử dụng cho một đại trận, đây là chỗ tinh diệu nhất của Càn Khôn hoàn tỏa tinh thông trận. Bất quá pháp trận đồng dạng chỉ có thể hội tụ hai đến ba thành linh lực nhưng với Càn Khôn hoàn tỏa tinh thông trận biến chủng này lại có thể đạt tới ít nhất ba phần năm!
Trong giây lát giằng co, Lưỡng Nghi thất tu kiếm trận không hề do dự đánh bại kiếm trận đối phương, sau đó như một mãnh thú quét ngang đám đệ tử Phù Sơn tông đang kinh hãi. Bên ngoài Tứ Tượng tinh tú kiếm trận cũng cơ hồ lập tức dâng lên một đạo thất sắc quang mang, bất quá chỉ một thoáng đã vỡ vụn.
Trong nháy mắt, kiếm khí phân giải như ra hàng ngàn vạn kiếm quang chém nát hơn trăm đệ tử Phù Sơn Tông thành hai đoạn!
Thủ ấn của Nhạc Vũ càng nhanh, đem hết toàn lực điều khiển những kiếm quang còn lại, sáng tạo thêm chiến quả, tụ tập hơn trăm đạo chém nát một tu sĩ Kim Đan.
Bất quá ngay sau đó đồng tử của hắn hơi co rút lại, chỉ thấy Liêm Lập, đột nhiên lách mình xuất hiện đem Huyền dương Thái Cực Đồ trương ra, nhất thời tiêu trừ kiếm khí.
Thích Phụng Tiết hít sâu một hơi:
- Thật sự là Huyền dương Thái Cực Đồ! Xem uy lực đã tiếp cận với siêu giai. Sao nửa năm qua Tịnh Hải tông một chút phản ứng cũng không có, chẳng phải theo truyền thuyết vật này tụ hợp với ba pháp bảo khác của Tịnh Hải tông có uy lực tiên khí hay sao?
Y Nguyên Triết nhìn về thiếu niên bên cạnh. Lão sớm biết Lưỡng nghi thất tu kiếm trận kết hợp đại trận hộ sơn sẽ có uy lực bất phàm. Tuy nhiên xem ra hiện giờ Nhạc Vũ không cầu uy lực lớn nhất mà cầu khống chế tinh cầu. Đòn công phá Tứ Tượng tinh tú kiếm trận đòi hỏi kiến thức cực cao, lúc trước lão đoán không sai! Nhạc Vũ đích thật là đã khống chế đại trận hộ sơn!
Trong lòng lão rét lạnh, lần đầu tiên cảm thấy hơn hối hận vì trước kia bản thân trêu chọc phải người này!
Đào Chính thở phào nhẹ nhõm, trước đây điều khiến lão không yên lòng nhất chính là bộ kiếm trận này có liền lạc hay không, uy lực thế nào.
Hiện giờ hết thảy đều khiến hắn thỏa mãn, một số đệ tử bên trong bởi vì chưa thích ứng mà mất đi quyền khống chế linh lực, đã có Nhạc Vũ kịp thời đền bù điều tiết. Một kích mới vừa rồi kia đã vượt xa thực lực tu sĩ Nguyên Anh đỉnh phong.