Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 451 : Huyền Âm Quý Thủy

Ngày đăng: 20:46 20/04/20




Trong ngày, Nông Dịch Sơn đã dẫn mọi người trở về bản tông. Nhạc Vũ đang lo chuyện bản thân đã thoát ly thiên địa Ngũ Hành, lúc này cũng đành gạt sang một bên để suy nghĩ cho muội muội và Nhiễm Lực.



Không ngoài dự kiến, sau khi trở về Hạ Cơ sơn thì Nông Dịch Sơn liền thu hồi phù chiếu tổng chưởng chiến sự thập tam phong phía đông. Điều này có ý nghĩa là không thể tiếp tục ở lại Hạ Cơ sơn, mà lúc này hắn cũng không thể yên tâm để mấy người Băng Thiến lưu lạc bên ngoài.



Địa vị của hắn hiện giờ đã khác xưa, cho dù là trong toàn bộ Bắc Hoang, thực lực cũng có thể liệt vào 50 cường giả đỉnh phong, cũng sẽ có khả năng có người cưỡng ép thân thích của hắn để làm các chuyện khác.



Huống chi lúc này bên ngoài còn có Thanh Châu Yêu Vương.



- Nếu là bên Thanh Châu không có động tĩnh thì còn may mắn. Nếu Yêu Vương Thương Ngô thật muốn nhúng tay Bắc Hoang thì chắc chuyện khai sơn đại tuyển tiếp theo cũng ngâm nước nóng. Bỏ đi! Đợi sau khi trở về thì đến Tập Anh điện làm chút quan hệ rồi trực tiếp đem mấy người Băng Thiến vào trong môn là xong. Mẫu thân cũng đã rất nhớ nhung bọn họ.



Nghĩ đến đây, Nhạc Vũ vẫn hơi ngưng mày. Chuyện Thanh Châu Thương Ngô vẫn chưa được phổ biến rộng rãi trong Quảng Lăng, hết thảy cử chỉ của Nông Dịch Sơn vẫn hoàn toàn bình thường, ngay cả đám người Thích Phụng Tiết cũng nói cười tự nhiên. Chỉ là Nhạc Vũ có thể cảm giác khí tức mấy người bọn họ cực kỳ trầm trọng.



Nghiêm Hạo nói ra vẻ không coi mấy thập tam giai Yêu tộc vào đâu. Chỉ là đối với yêu tu có thể so sánh với Đại thừa của Nhân tộc há lại không thể kiêng kị? Đơn giản là tự trấn định nói như vậy mà thôi, không thể cho là thật.



Trong số đệ tử Quảng Lăng tông đi theo cũng có một số người thông minh, sắc mặt đều lộ vẻ trầm trọng. Những người này mặc dù không biết tin tức nhưng chỉ suy đoán từ hành động vội vã trở về bản sơn của Nông Dịch Sơn thì biết trong tông tất có đại sự phát sinh.



- Thập tam giai sao?



Nhạc Vũ cảm thấy đắng chát trong miệng Dù là thần thú vào giai đoạn trước phát triển chậm chạp, hậu kỳ lại vượt qua linh thú mấy lần. Đằng Huyền cùng Sơ Tam muốn phát triển đến giai vị này cũng cần ba ngàn năm.



Về phần tu sĩ có thực lực Đại Thừa, Nhạc Vũ mặc dù [vô cùng/không hoàn toàn biết nhưng vào những động phủ trong Tử Vân Tiên Phủ kia thì biết được một chút. Linh thú thập tam giai bình thường cũng không chênh lệch quá lớn với tu sĩ Đại Thừa.



Trong hai mươi mấy vị Yêu Vương đương thế thì nghe nói có ít nhất một phần tư ở tại Thanh Châu. Tuy là chưa hẳn đều nghe lệnh Yêu Vương Thương Ngô nhưng ít nhiều cũng do hắn tiết chế. Nếu lực lượng này hợp lưu thì dễ dàng thu thập Quảng Lăng tông.



Nhạc Vũ cũng không dám suy nghĩ thêm, cảm thấy trong lòng lạnh buốt. Vì phù chiếu đã bị Nông Dịch Sơn thu hồi nên dùng lại Xuyên Vân toa, mượn lực của linh trận truyền tống trở lại Quảng Lăng sơn.



Lúc trở về tới Đại Diễn phủ, Nhạc Trương thị trông thấy mấy người Nhạc Băng Thiến thì vui mừng kinh ngạc. Nhạc Vũ miễn cưỡng cười vui, sau khi hàn huyên vài câu thì lui đi ra.
- Bỏ đi, cũng không trách được hắn!



Đoan Mộc Hàn chu miệng, sau đó như trấn an hài tử, vỗ đầu Nhạc Vũ, cười nói:



- Nghe nói pháp lực của ngươi hôm nay rất cao minh, chém bay đầu mấy vị chuẩn Nguyên Anh của Phù Sơn tông. Chắc là sư phụ hiện giờ cũng thua xa ngươi, tạm thời không đấu kiếm nữa. Tađịnh quay trở lại Tiểu Quan Phong tạm thời bế quan một năm, đạt thành Kim Đan viên mãn nói sau. Nếu muốn thỉnh giáo kiếm thuật, có thể đi tìm Lí Vô Đạo sư huynh, thuật trú kiếm của hắn hiện giờ đã gần với ta. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



Nhạc Vũ nghe ra mấy câu sau như Đoan Mộc Hàn đang tự tâng bốc, đến khi nghĩ lại chắc là sư phụ mình chắc đã giác tỉnh tuệ tâm. Đến khi thấy nàng trú kiếm đi về Tiểu Quan Phong thì bật cười. Vừa rồi Đoan Mộc Hàn chiến đấu với Yến Dương Tông ở phía nam còn hung hiểm hơn bên Hạ Cơ sơn, càng thêm khiến hắn lo lắng, đang định nói với nàng mấy câu mà đành thở dài.



Sau một lát, Nhạc Vũ nhíu mày dùng thần niệm thăm dò vào đến Thông U châu rồi Chiến Tuyết bước ra.



Nhạc Vũ quay đầu nhìn lại, trong mắt tràn đầy vẻ chờ mong:



- Đại Diễn trận đã hoàn thành mấy phần?.



- Thiếu gia, hôm qua Tuyết Nhi vừa hoàn thành bảy bộ phận.



Thấy Nhạc Vũ tựa hồ có chút thất vọng, Chiến Tuyết hơi chút chần chờ, lại mở miệng nói:



- Thiếu gia, nếu có chuyện gì thì ngài và chủ mẫu cùng tiểu thư có thể lui vào thần quốc.



- Đâu có đơn giản như vậy! Hoàn thành phần thứ bảy thì có thể coi như được năm thành? Vậy cũng là đủ rồi



Nhạc Vũ nhếch miệng, sau đó nhìn lên trên không.



- Thú vị, đấu với trời sao?