Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 463 : Quảng Lăng kiếm lý

Ngày đăng: 20:47 20/04/20




- Không ngờ ở nơi khắc nghiệt như Bắc Hoang lại có linh địa nhưvậy.



Tại một cái ao cách Quảng Lăng sơn 120 vạn dặm, dưới chân Thương Ngô mở rộng ra vô số căn tu, hướng sâu trong lòng đất tìm kiếm rồi sau đó trong khoảng khắc đã có linh lực địa mạch khổng lồ rót vào trong cơ thể của hắn.



Linh mạch cỡ nhỏ này chỉ chiếm phạm vi ba bốn dặm nhưng nồng độ linh lực đạt tới nhị phẩm, không dưới Quảng Lăng sơn. Theo linh lực ào ạt tràn vào, những vết thương có hình dạng đáng sợ chậm chạp phục hồi như cũ.



Tuy nhiên hình dạng của Thương Ngô so với trước khi thoát đi Quảng Lăng sơn thì thê thảm hơn rất nhiều, trên người có thêm vôsố vết thương, tuy đang khép miệng thì cũng chỉ là biểu hiện bên ngoài mà thôi.



- Gia hỏa kia rõ ràng còn có thể xuất thủ!



Cảm giác được thương thế trầm trọng khó chuyển biến trong cơthể, Thương Ngô hết sức bất đắc dĩ. Người vốn ẩn trong bóng tối khi vừa lộ diện thì ra tay không chút lưu tình, nếu không hắn cũng không đến nỗi bị thương trầm trọng như thế.



Cũng may mắn là bản thân hắn còn có thuật đào sinh, phân tán đi lực chú ý của mấy Đại Thừa tu sĩ, nếu không đừng mơtưởng đào thoát. Bất quá ước chừng mục đích của người kia chỉ là thị uy màthôi.



Lệ Bi Hồi vẫn chưa phát giác hung hiểm, đem hồn thức tản ra, thậm chí thăm dò vào đến hư không, ngưng mày nói:



- Điện hạ, những người kia tựa hồ còn chưa rời đi!



- Ta biết rõ! Hôm nay ta đã cắm rễ ở đây, nếu như bọn chúng không quá đần thì chắc sẽ không đuổi theo. Nếu muốn tranh tài ở đây thì ta càng cam tâm tình nguyện phụng bồi! Chỉ là ở chúng ta cũng không ở được bao lâu.



Thương Ngô bật cười, thầm nghĩ này tình hình ba người phục kích kia chắc cũng không tốt hơn so với hắn. Đối tượng thị uy chủ yếu của người kia dù sao không phải là hắn mà là những tu sĩ nhân loại, thủ đoạn sử dụng chắc chắn bất phàm.




Chỉ là hắn không có lực lượng như Ngọc Lăng Tiêu nên khi đánh vào Thương Ngô thì bản thân cũng bị cắn trả, một phần huyết nhục cũng bị tiêu tan.



Thương thế như vậy, muốn hồi phục hoàn toàn là điều không thể.



Cũng may mà theo thời gian, sự tiêu thất này sẽ được linh lực thiên địa lấp đầy, đây là quán tính tu phục của pháp tắc, cho nên cũng không cần lo lắng.



Kỳ thật qua được một tháng, thương thế của hắn đã có chỗ chuyển biến tốt đẹp, qua chừng nửa tháng là khôi phục như lúc ban đầu.



Nhạc Vũ suy ngẫm chỉ chốc lát rồi lấy ra một thanh tử sắc phi kiếm, ghi chép vào đó những phá giải Quảng Lăng tuyệt kiếm ba thức giữa cùng với những cảm ngộ của bản thân. Vào lúc hắn chuẩn bịtập trung hồn thức để phát ra tin tức lên Thủy Hàn Phong thì trong lòng khẽ động, ghi thêm vài câu trong hồn ngọc.



Điều cần thiết của Quảng Lăng tuyệt kiếm ba thức giữa là NgũHành pháp lực, toàn bộ tông môn có được điều kiện này chỉ vài người. Ngay trong Nguyên Anh, Chưởng giáo Nông Dịch Sơn cũng chưa từng bổ sung toàn bộ Ngũ Hành.



Bất quá nếu là hình thức kiếm trận thì có thể đột phá hạn chế này, tổn thương do cắn trả sẽ chia đều cho ba người, không đến nỗi nặng nề như hắn, tuy là lui địch thành công nhưng gần như vẫn lạc.



Thiên tư của Nông Dịch Sơn và mấy người Phong Vân đều không kém. Nếu có thể hợp lực nghiên cứu thì khoảng vài chục năm cóthể miễn cưỡng thành trận. Ngày sau cho dù là gặp phải Đại Thừa tu sĩ, cũng có sức liều mạng.



Sau khi phát ra phi kiếm truyền tin, Nhạc Vũ lại dùng hồn thức thăm dò Diễn Thiên Châu.



Ngày hôm đó, sau khi phá giải ảo diệu trong 150 trận đồ thì Diễn Thiên Châu lại có biến hóacực lớn. Chẳng qua khi đó Nhạc Vũ căn bản không cách nào phân tâm. Khó khăn đẩy lui Yêu Vương Thương Ngô nên chưa có thời gian xem xét .