Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 509 : Vạn Mộc Phong Thần

Ngày đăng: 20:47 20/04/20




Linh lực Mộc hệ được Nhạc Vũ hút vào trong cơ thể bỗng nhiên bộc phát điên cuồng vào tiểu phù trận rồi trực tiếp chuyển hóa thành Thanh Đế Trường Sinh chân khí.



Chân nguyên Mộc hệ cùng nguyên lực cuồn cuộn cơ hồ làm cho Ngũ hành trong đan điền dừng lại. Nhạc Vũ vận khởi đánh ra Nhật Nguyệt ngũ luân quyền, chuyển động Ngũ Hành mới miễn cưỡng cân đối xuống. Sau đó hắn nỗ lực dẫn dắt lực linh dịch dựa theo công pháp tiến hành vận chuyển đại chu thiên tầng thứ nhất.



Sau đó một lát, khi chu thiên hoàn thành, trong phù trận màu xanh xảy ra biến hóa sinh ra mấy chục phù văn, bao lấy một điểm lục sắc bên trong.



- Đã hoàn thành tầng thứ nhất?



Nhạc Vũ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, Thanh Đế Trường Sinh Quyết lại bất đồng Đại tiên thiên huyền băng Ly Hỏa chân quyết. Bản thân lộ tuyến kinh mạch tương hợp với phần lớn Ngũ Sắc Thần Quang, chỉ kém hơn thần thông Ngũ Sắc Thần Quang một chút.



Hắn cũng hiểu có thể nhanh chóng tu thành tầng thứ nhất là dựa vào lực của linh dịch trực tiếp đưa vào mở rộng kinh mạch rồi chuyển hóa thành tầng thứ nhất của Thanh Đế Trường Sinh chân khí.



Nhìn lại thấy linh lực của lục dịch này vẫn còn hơn một nửa, quảthực khiến người ta kinh hãi.



- Thứ này, quả nhiên là tinh hoa sinh mạng của Hồng Ngọc PhùTang !



Khẽ giật mình, sau đó Nhạc Vũ kinh hỉ một hồi, tiếp tục thôi động tầng thứ hai, sau đó quả nhiên không chút trở ngại hoàn thành.



Nhạc Vũ cảm thấy như đang nằm mơ, hắn tính toán với dược lực trong lục dịch đủ để hắn tu tập lên đến tầng mười một, tươngđương với Đại Thừa tu sĩ.



Kế tiếp Nhạc Vũ không chút do dự, tiếp tục lấy ra ba giọt lục dịchhấp thu vào thể nội.



Tầng thứ ba có phức tạp hơn, tiêu hao cũng khá nhiều, vào lúc phùtrận sinh ra biến dị thì đã tiêu hao phân nửa lục dịch. Tới tầng thứnăm thì đã tiêu hao đến hơn mười giọt.



Bất quá lúc này trong Thanh Đế Trường Sinh chân khí cũng có một chút tạp chất màu đỏ.




Sau khi dứt lời thì hắn nhanh chóng đi qua đình viện phía trước cung điện rồi tiến về bên trái. Nơi này đã không còn cấm chế của vu trận, mấy người một đường thông suốt tiến tới một vách tường đổ nát thì Thi Hồng dừng lại, quay đầu nói:



- Vị tổ tông của Vệ tiên tử nói là nơi này! Đáng tiếc thực lực chúng ta không tới, ngay cả tiến vào cửa cũng chưa được. Mấy ngày nayta xem tạo nghệ trận đạo của đạo hữu còn hơn vị đồng hành với chúng ta, bất quá vẫn cần cẩn thận!



Nhạc Vũ nheo mắt, cơ hồ cho rằng Thi Hồng lừa gạt hắn đi chịu chết. Cung điện trước mặt tuy hơn phân nửa hóa thành phế tích, nhưng vu trận bên trong vẫn còn vận chuyển, hơn nữa kết nối nhất thể. Càng bởi vì có nhiều chỗ trong vu trận xuất hiện hỗn loạn màcàng thêm nguy hiểm. Chỉ có nơi đại điện còn bảo tồn hoàn hảo mới là nơi ít nguy hiểm nhất.



Về phần chỗ tường đổ này, nhìn như không đề phòng, ngược lại cực kỳ nguy hiểm.



Bất quá sau một lát, Nhạc Vũ kinh dị bắt đầu quan sát cẩn thận. Tình hình nơi này không như bề ngoài, tuy bên trong hỗn loạn hung hiểm nhưng lại có vài tia sinh cơ.



Yên lặng tính toán theo công thức trong chốc lát, Nhạc Vũ liền ném ra một viên linh thạch thổ hệ Tứ phẩm, ngay sau đó linh lực cuồng bạo bên trong thoáng cái đã bình ổn.



Mấy người Thi Hồng đều lộ ra vẻ kinh hỉ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.



Nhạc Vũ lại nghẫm nghĩ hồi lâu, đến khi ba người kia gấp gáp không chịu nổi lại tiếp tục ném ra liên tiếp linh thạch, sau đó không chút do dự kéo Chiến Tuyết bước vào trong đó.



Theo chỉ điểm của Thi Hồng, đi vào phía trước chừng trăm bước thìthấy không gian rộng ra, là môt hành lang của đình viện.



Nhạc Vũ đến lúc này mới hiểu vì sao vị tổ tông của Vệ Thải Vân lại bảo đây là đường tắt.



Linh lực ở đây mặc dù hỗn loạn nhưng kỳ thật đã sụp đổ, không hềcó cấm chế tồn tại, trong đình viện rộng lớn này không hề có nửađiểm nguy hiểm.



Nhạc Vũ thầm mừng rỡ, đang muốn tiến lên trước thì cảm giác Chiến Tuyết kéo lại, sau đó nhìn theo cánh tay nàng chỉ thì thấy một khối mảnh vỡ ám kim nằm yên lặng trong một bụi cây phía xa.