Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 510 : Ngũ Hành linh quả
Ngày đăng: 20:47 20/04/20
Nhạc Vũ khẽ động rồi dùng pháp lực hút vào tiện tay đưa cho Chiến Tuyết.
Hứa Hạo lúc này cũng vừa bước tới sau lưng, thấy vậy liền giống như cười mà không phải cười nhìn về phía Nhạc Vũ nói:
- Không biết Nhạc đạo hữu lấy vật gì vậy?
Nhạc Vũ nghe ngữ khí của hắn có vẻ chế giễu thì cũng không nói, bất quá vẫn để cho Chiến Tuyết lấy mảnh kim loại vỡ ra rồi nói:
- Một khối ác kim, hẳn là Hứa đạo hữu cũng cảm thấy hứng thú?
Hứa Hạo khẽ giật mình, quan sát mảnh vỡ rồi biết Nhạc Vũ nói không giả, sau đó phất tay hừ lạnh:
- Đã nói là sau khi vào sẽ chia đều. Cho dù đây có phải là ác kim hay không thì coi như các hạ đã lấy trước một vật!
Nhạc Vũ bình tĩnh nhìn hắn, cuối cùng lắc đầu:
- Đã như thế, vậy thì theo ngươi là được!
Thi Hồng đi sau nghe thế vội vàng khoát tay nói:
- Cần gì phải thế, cần gì phải thế! Một khối ác kim mà thôi, đừng đểhư mất giao tình chúng ta. Về phần Ngũ Hành linh quả, còn có đồ cất trong kho còn cần chúng ta chung sức hợp tác mới được!
Hắn thuận miệng nói mấy câu, thấy Hứa Hạo xanh mặt, Nhạc Vũ cũng không lộ vẻ giận dữ mới thở phào, đưa mắt nhìn bốn phía:
- Trong tàng khố này cực kỳ vắng vẻ, ta xem những người khác cũng rất khó tìm được. Ngược lại chỗ linh quả kia cần đề phòng. Hơn nữa những pháp bảo tuy tốt nhưng không thể so với vật cóthể trợ giúp thành đạo, vậy chúng ta đến đó trước nhé?
Nhạc Vũ khẽ gật đầu đi về phía trước. Trong địa đồ hắn đã xem cóđánh dấu mấy chỗ có linh quả nên không cần người khác dẫnđường.
Kỳ thật bản thân hắn chỉ ước lấy được vật kia rồi tiến vào thần quốcđể ngăn người đuổi theo. Về phần linh quả cùng bảo tàng các loại,đợi đến lúc bản thân có thực lực tranh phong với mấy người Lí VôĐạo bọn người thì khi đó mới nhìn vào cơ duyên của mình.
Bất quá xem tình hình ba người này nếu không thể tìm được khố phòng chứa phế phẩm thì chắc là chưa cam tâm.
Lần tiếp theo thì vận khí không tốt, lúc tới nơi thì cả một Dược Viên chỉ còn lại đất bằng. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Thi Hồng kinh ngạc, cẩn thận xem xét một phen rồi khẽ lắc đầu:
- Mới vừa lấy đi, chắc là có người khác ở đây. Tốc độ chúng ta phải nhanh hơn, càng cần phải đề phòng!
Nhạc Vũ gật đầu, kéo tay Chiến Tuyết quay đi, bên trong tăng thêm mấy phần cảnh giác.
Nếu thực lực chỉ như ba người Thi Hồng thì hắn cũng không cần đểý. Đừng nói hiện giờ hắn đã tu thành sáu tầng Thanh Đế Trường Sinh Quyết, cho dù lúc trước hắn vẫn chưa từng để Nguyên Anh sơkỳ vào mắt.
Bất quá nếu gặp phải nhân vật như Lí Không Liên vậy thì cũng chỉcó khả năng chạy trốn.
Hơn nữa chỗ này cũng không thiếu chuyện sát nhân đoạt bảo.
Theo như địa đồ thì có một Dược Viên khác cách đây 600 trượng. Bất quá dọc theo đường đi, Nhạc Vũ cần dừng lại một thời gian ngắn, tính toán công thức một phen nên phải mất hai canh giờ mớiđến.
Đến khi mấy người thấp thỏm tiến vào thì cả vườn linh thảo vẫn bảo tồn hoàn hảo, chỉ là tại đây chỉ có một Ngũ Hành linh quả.
Vệ Thải Vân vui vẻ, đang muốn hái xuống thì Nhạc Vũ đã vượt lên hái quả vào tay.
Vệ Thải Vân hơi biến sắc, sau đó cười khẽ: - Nhạc tiểu đệ hôm naymới Kim Đan đỉnh phong mà thôi, muốn nhiều vật này làm gì? Sao không đem vật ấy để cho ta, đợi đến khố phòng tỷ tỷ sẽ cho ngươi chọn nhiều hơn một bảo vật?
Nhạc Vũ im lặng thu linh quả vào Tu Di Giới rồi mới quay đầu hỏi:
- Một người một vật, chính là quy định lúc trước , hẳn là Thải Vân Tiên Tử muốn bội ước? Vật ấy đối với ta vô dụng, nhưng đối với trưởng bối tông môn lại rất có tác dụng. Đương nhiên như tiên tửmuốn dùng linh quả khác để đổi cũng được.
Vệ Thải Vân giận dữ chớp mắt, quay sang nhìn Thi Hồng thì thấyđối phương lộ vẻ bất đắc dĩ, tay phải có chút ép xuống ra hiệu nàng nhẫn nại, ngay cả Hứa Hạo cũng không đồng ý.
Còn đang do dự thì Nhạc Vũ đã không để ý, lấy xong hai phần năm linh thảo rồi đi ra ngoài mười trượng.