Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 522 : Chủ điện sát cơ
Ngày đăng: 20:47 20/04/20
Bên trong tòa cung điện, ngay trung ương.
Chiều rộng đạt tới ba trăm trượng, mái vòm cao vút trong mây, còn có cửa đá điêu khắc long văn tinh mỹ, đều hiển lộ rõ ràng vẻ tôn quý của chủ nhân nơi đây.
Chẳng qua tòa kiến trúc đã đổ sụp gần phân nửa, có thể nhìn thấy được dấu vết đại chiến trải khắp nơi. Từ đó xem qua, có thể thấy được vài di hài của tu sĩ.
Đều chuẩn bị xong chưa? Nếu xúc động cấm chế nơi này, còn không phá được trận, lấy được đồ vật bên trong, sợ là không còn cơ hội thoát thân, vĩnh viễn sẽ bị vây khốn ở đây.
Chương Dục lạnh lùng cười, đưa mắt nhìn sang bên cạnh, trong ánh mắt tràn ngập vẻ khinh thường.
Lý Không Liên bất đắc dĩ hít sâu một hơi, nghe câu nói của Chương Dục, lệ khí trong lòng hắn mơ hồ bốc lên, nhưng cũng không quá quản tới. Ngược lại bằng hữu của hắn đến hiện tại còn chưa quay về, làm cho hắn có cảm giác bất tường.
Chẳng qua giờ này khắc này, hắn đã không còn khả năng lùi bước, kiềm nén nỗi lo lắng trong lòng, Lý Không Liên chuyển mắt nhìn sang bên:
Phong đạo hữu, Thì đạo hữu, không biết hai vị dự định làm sao?
Hừ! Tử Mẫu Liên Hoàn trận nơi này đã sớm bị các ngươi xúc động hơn phân nửa, giờ phút này cho dù bọn ta muốn rút lui cũng không thể nào, còn hỏi làm gì?
Phong Bạch lạnh lùng hừ khẽ một tiếng, nhắm mắt nói:
Lão phu tự có phương pháp bảo vệ tính mạng, mặc dù các ngươi chết hết ta cũng không sao.
Ha hả! Bần đạo phận mỏng, không thể so với Phong tiền bối. Cơ hội vấn đỉnh Đại Thừa lại càng quá ít. Cơ hội thành đạo lần này một khi bỏ qua, lần sau càng khó tìm được, không liều mạng không xong.
Bên cạnh Phong Bạch, Thì Nam nhếch miệng cười một tiếng:
Không chỉ là bộ phận còn lại của Hiên Viên Phá Trận Lục, cùng trận đạo, những tạp thư khác cùng tâm đắc tu hành của một ít tiền bối tu sĩ lưu lại, đối với những hiểu biết về đạo pháp cùng điển tịch luyện khí luyện đan cũng bị hắn lấy ra từ trong trí nhớ bắt đầu nghiên cứu học tập.
Tuy bản thân đang ở trong nguy hiểm, nhưng Nhạc Vũ thật khó có được khoảng thời gian thanh tịnh để tu tâm dưỡng tính, vững chắc đạo cơ như thế.
Mà phương diện tu hành tuy không giảm xuống, nhưng càng nhiều thời gian cũng dùng rèn luyện chân khí của mình, bỏ đi tạp chất vì đã uống quá nhiều linh dược.
Vấn đề duy nhất chính là kể từ khi ở lại nơi này hơn một năm, cảm giác khó chịu bên trong thân thể hắn lại lần nữa tái hiện.
Nơi này mặc dù tốt nhưng quá tiêu hao sinh cơ, ta ở chỗ này một năm ít nhất phải tiêu hao năm năm thọ nguyên. Ở lại càng lâu hao tổn càng lớn. Như thế tính ra ở chỗ này tu hành hai mươi năm đã là cực hạn. Hơn nữa sớm rời đi mới là tốt nhất.
Quan sát trong cơ thể, bên trong huyết tủy tế bào cũng đã dị biến mất tự nhiên. Nhạc Vũ nhẹ giọng than thở, nhìn vào Hoành Nguyên Hàng Long Đỉnh bên cạnh, giữa chân mày đột nhiên hiện lên vẻ hưng phấn.
Đoạn thân thể kia mặc dù chỉ là nửa cánh tay, đã bị hắn dùng Tiên Thiên Du Suất Luật Viêm Chân Hỏa bên trong Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn thiêu đốt nhưng vẫn khó thể rèn luyện, đợi mãi suốt một năm thời gian cũng vừa mới hoàn thành, thật làm lòng người ngứa ngáy khó chịu.
Có thể làm tên Thiết Ly cùng người của Tử Nghiễn Tông tranh đoạt nhau, nhất định không chỉ đơn giản gia tăng ba trăm thạch lực. Mà theo ta xem, máu huyết của Vu Thần rốt cục có điều gì bất thường!
Vẻ mặt Nhạc Vũ khẽ động, nuốt thêm một viên Diệu Dương Đan, trong tay bắt đầu dấy lên Tam Muội Chân Hỏa, gia nhập bên trong, thiêu đốt bên trong Hoành Nguyên Hàng Long Đỉnh.
Hỏa diễm tinh nguyên hao tổn pháp lực ngoại trừ có thể tăng thêm quá trình thiêu đốt hong khô, cũng có thể làm tinh thuần thần hồn pháp lực bên trong cơ thể hắn. Cơ hồ mỗi một ngày, Nhạc Vũ tu luyện xong đều sẽ thiêu đốt Tam Muội Chân Hỏa suốt một giờ, xem như là một phần công khóa tu hành.
Không bao lâu, Nhạc Vũ ngửi được từ trong đỉnh tỏa ra hương thơm ngát cùng mùi vị thiêu nướng càng nùng dày.