Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 566 : Thập Phương Chi Môn!
Ngày đăng: 20:48 20/04/20
Một thức Quảng Lăng tuyệt kiếm vừa rồi cũng chưa từng suy giảm tới căn bản Nguyên Anh.
Bất quá lúc này Tân Thủ vẫn bị Huyền Huyết Linh đằng vây kín bốn phía, hắn dùng Bán nguyệt đao nhận điên cuồng đánh phá những Huyền Huyết Linh đằng có thể so với huyền binh nhị phẩm này, lại dùng thêm một chiếc gương đồng tế lên đỉnh đầu bao phủ quanh thân mới miễn cưỡng khống chế những đằng mộc hàm chứa sát cơ vô tận không không cách nào tới gần quanh người mười trượng.
Chỉ là với tu vi Nguyên Anh sơ kỳ của hắn cũng chỉ có thể làm được đến đó, ngay cả chạy trốn cũng không thể. Hắn biết lúc này Nhạc Vũ còn chưa chú ý, ánh mắt nhìn vào thiếu niên dị thường phức tạp.
Hắn điều tra Nhạc Vũ xác thực chỉ là hai mươi mấy tuổi, sao có thể so với Nguyên Anh đỉnh phong? Hơn nữa thần thông pháp bảo không thứ nào là không kiệt xuất đương thế.
Mấy ngày trước, kỳ thật hắn cũng hoài nghi Nông Dịch Sơn vì sao lớn mật như thế, đem trọng bảo tiên giới toàn bộ giao cho Nhạc Vũ. Mặc dù là muốn dụ hắn ra tay cũng không trở thành như thế,
Chẳng qua lúc đó hắn nghĩ đến Nhạc Vũ nhập chưa tới mười năm, mặc dù có đại bổn sự cũng không có khả năng mạnh hơn sáu vị Nguyên Anh hợp lực. Hôm nay nghĩ đến quả thực ngu xuẩn.
Hơn nữa bỏ qua lần này thì ngày sau sợ là càng khó động Quảng Lăng tông, khả năng cũng là cơ hội cuối cùng của hắn.
Nghĩ đến đây, Tân Thủ không khỏi một hồi hoảng hốt, thực khó tin được hồn lực đang áp chế hắn lại xuất phát từ thiếu niên thanh tú trước mặt. Mới vừa rồi nếu không phải là có Quảng Lăng tuyệt kiếm, thực lực đối phương cơ hồ áp đảo. Đừng nói là sáu Nguyên Anh, cho dù gấp đôi cũng khó có thể lật ngược tình thế. Tân Thủ cơ hồ buông bỏ chống cự, Tân Ngọc thì vẫn nỗ lực trùng kích đào thoát.
Nhạc Vũ không để ý đến hắn, thông qua phiến cửa chính trong tay bắt đầu dốc sức khống chế năm cánh cửa khác xung quanh.
Mới vừa rồi hắn dùng Biểu Lí Càn Khôn Đồ thu nạp người đầu tiên của Vân Mộng Tông chính là chủ nhân của năm cánh cửa này. Sở dĩ muốn đích thân động thủ trảm sát người này là để đề phòng hắn thông qua Không Gian Chi Môn đào tẩu.
Cũng chỉ có giải quyết sớm người này, Nhạc Vũ mới có thể thuận lợi thu nạp năm cánh cửa còn lại, hợp với Càn Khôn Dịch Hào Bàn phong tỏa không gian.
Sau một lát, Nhạc Vũ lại nhìn phía Tân Ngọc phía xa. Người cuối cùng của Tân thị đã xông ra đến hơn ngàn trượng, cơ hồ sắp thoát khỏi sự bao vây của Huyền Huyết Linh đằng.
Nhạc Vũ cười lạnh, tiện tay đánh ra hơn mười cây Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm. Hiện giờ hắn dùng Long Tước phiến thôi động nên hơn xa tầng thứ sáu. Tân Ngọc cơ hồ là không hề phản kháng, thân thể lập tức nát bấy, tiếp đó hắn lại dùng pháp lực cầm giữ lại Nguyên Anh.
Sau khi hạ xong cấm phù, Nhạc Vũ lại tiện tay ném vào Biểu Lí Càn Khôn Đồ. Nhìn lại người kia đã sớm bị Thanh Lam Huyễn Nguyệt kiếm trận làm cho khốn đốn sắp đến lúc bại vong, Nhạc Vũ cũng không muốn đợi thêm, thôi động Long Lân nắm lấy đầu bóp nát, tiếp tục luyện chế Nguyên Anh như mấy người trước. Sau đó hắn thu hồi Tứ Tượng Tinh Cung Chu Tước kiếm để hợp với nguyên bộ. Tứ Tượng Tinh Cung kiếm là chí bảo của Vân Mộng Tông, so với bộ Thanh Lam kiếm mà Thanh Dương Tử tặng trước đó vài ngày còn mạnh hơn rất nhiều.
Trong bốn thanh chủ kiếm thì đều là nhất phẩm cấp thấp, thậm chí theo tiêu chuẩn còn chưa đến nhất phẩm. Bất quá phi kiếm nhị phẩm thì có hơn ba mươi thanh, khi bố trí kiếm trận có uy lực vô cùng, tổng cộng có hơn 1200 thanh.
Bất quá muốn chỉ với một người ngự sử tự nhiên cần hồn lực khổng lồ. Vừa mới rồi bốn người Vân Mộng Tông mặc dù là hợp lực thôi sử, mỗi người phụ trách một phương cũng là không cách nào hoàn toàn điều khiển.
Nếu luận hồn lực thì Nhạc Vũ hiện giờ cũng chỉ mạnh hơn một số Nguyên Anh Xuất Khiếu mà thôi.
- Kiếm này đối với mình vô dụng! Nếu là giao cho tông môn cũng không ổn, ngược lại phảng phất giống như là bố thí. Hiện giờ thì không sao nhưng lâu dài sẽ xuất hiện tình huống. Bỏ đi! Đợi đến ngày sau chữa trị xong Sơn Hà Xã Tắc đồ này thì bố trí thêm trong đó một bộ Tứ Tượng Tinh Cung kiếm trận kết hợp cùng Thanh Lam Huyễn Nguyệt kiếm trận, dù người có tu vi cao thế nào cũng khó trốn thoát.
Nghĩ đến đây, Nhạc Vũ liền không chút do dự đem Tu Di Giới cùng tất cả pháp bảo huyền binh của mấy người kia thu vào trong tay áo. Sau đó hắn nhìn về phía Quảng Lăng tông, an nguy ở đó cũng không cần hắn lo lắng. Có Tán Tiên được di thể linh tiên trợ giúp, mặc dù là còn chưa hoàn toàn luyện hóa thì Tán Tiên bình thường cũng không thể so sánh với, huống chi trong tông môn còn có cái Nông Dịch Sơn và Nguyên Dương đao luân.
Người Vân Mộng Tông đến nhiều hơn nữa cũng chỉ có một chữ chết. Chỉ là hắn cũng hiếu kỳ tình hình lúc này.
Nhạc Vũ chợt cảm thấy đau nhói trước bụng, bất giác cười khổ, cuối cùng hắn vẫn bị thương bởi Quảng Lăng tuyệt kiếm.