Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 649 : Vạn tiên tụ minh

Ngày đăng: 20:48 20/04/20




Ly khai Quảng Lăng sơn, Nhạc Vũ liền một đường bay về hướng đông nam. Quảng Lăng tông tuy đang giằng co với Li Trần Tông, bất quá hiện giờ còn chưa tới tình trạng chính thức trở mặt . Bên cạnh mấy tòa linh mạch tuy có một số lượng lớn đệ tử Quảng Lăng trú thủ nhưng thế cục lại coi như bình tĩnh.



Ngược lại dọc theo con đường này có thể trông thấy phong hỏa bất tuyệt khắp Ký Châu. Mặc dù Quảng Lăng tông đã chiếm cứ đại bộ phận Ký Châu vào ba năm trước. Bất quá Vân Mộng Tông Thái Nhất Tông đã có căn cơ mấy vạn năm ở Ký Châu nên Quảng Lăng muốn hoàn thành tẩy trừ còn cần thời gian. Huống chi lúc này bên ngoài, còn có bóng dáng thế lực quanh thân nhúng tay ở giữa, càng thêm khó giải quyết.



Chỉ là giằng co như vậy chỉ khổ dân chúng Ký Châu, thế cục rung chuyển không yên, cũng không biết có bao nhiêu người uổng mạng. Nhạc Vũ cũng không phải loại người ưa thích trách trời thương dân, chỉ khẽ thở dài rồi cũng không để ý.



Tới hôm nay, chẳng lẽ còn có thể buông bỏ địa bàn đã nuốt vào hay sao? Quảng Lăng tông vốn cũng không cho mình là chính phái, càng không có quan niệm vì dân.



Đi qua U Châu, Nhạc Vũ đột nhiên sinh ra ý đồ, dùng Ngũ Sắc Thần Quang cùng Chướng Nhãn pháp mạnh mẽ xông tới mấy chỗ của Li Trần Tông , đều có thể ra vào tự nhiên, bất quá Li Trần Tông quả thực không cho người khác quá nhiều cơ hội thừa dịp.



Hơn nữa căn cơ của bọn chúng quả thực hùng hậu. Mấy chỗ linh sơn gần Ký Châu Linh đều thấy mười ba Nguyên Anh, trên trăm Kim Đan tu sĩ.



Quảng Lăng tông nếu không có Nông Dịch Sơn và mấy người áp chế đại cục, một khi chiến sự dấy lên thì có thể nói khắp nơi thọ địch.



- Quả nhiên khí tượng sâm nghiêm, không hổ đại phái có thể giằng co với Thanh Châu Yêu tộc mấy vạn năm. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL



Nghĩ đến nhắn nhủ của Nông Dịch Sơn, Nhạc Vũ càng thận trọng. Hắn cũng không dám vọng động, dứt khoát lách qua U Châu đến Bắc Hải, tiếp đó nhằm hướng Tụ Minh Thành phi độn mà đi.



Tụ Minh Thành chính là Đại thành ở Bắc Hải, nằm trên vạn tiên đảo, chung quanh cũng không có hòn đảo nào, nhân số mấy trăm ức.



Đã từng có vài chục đại tông mưu đồ đạt căn cơ sơn môn ở đây, bất quá đến cuối cùng không hiểu vì sao nhất loạt buông bỏ.




Nhạc Vũ thở phào, biết Tu La tán nhân lúc này cũng chỉ hoài nghi bản thân mà không chân chính nhận ra.



Sau một khắc, tinh thần hắn chấn động. Theo trình tự thì vật đấu giá hiện giờ chính là một chút khí Tiên Thiên Hỗn Nguyên. Vậy này đối với mình tuy không quá trọng yếu nhưng nếu có thể tới tay thì vẫn tốt hơn.



Sau một khắc thì thấy hai vị Nguyên Anh tu sĩ lấy ra một cái hộp ngọc đặc chế trong suốt đặt tại trên đài.



Bên trong chính là một điểm không khí ngũ sắc, giống hệt với đoàn khí ngũ sắc bên trong đan điền của Nhạc Vũ.



- Quả nhiên thứ trong đan điền của mình là khí Hỗn Nguyên!



Nhạc Vũ hít vào một hơi khí lạnh, tuy nói việc này từ rất sớm đã được Nguyên Dương đao luân chứng minh nhưng đến giờ Nhạc Vũ mới thật sự là tin tưởng.



Vào lúc hắn đang muốn ra giá thì chợt nghe sau lưng có một tiếng sẵng giọng:



- Ta ra năm trăm triệu linh thạch, vật ấy ta đã muốn!



Nhạc Vũ nhướng mày, quay đầu nhìn lại thì thấy người nói là một trung niên chừng ba mươi tuổi, hai mắt phát thần quang như điện, uy áp tràn ngập trong phòng.



Người này chính là một trong mấy mấy vị Đại Thừa tu sĩ mà hắn vừa dò thám!