Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 650 : Đối nghịch

Ngày đăng: 20:48 20/04/20




Mọi người bên trong phòng nhất thời cũng không ai lên tiếng. Chỉ có Tu La Tán Nhân cách đó không xa phát ra một tiếng cười nhẹ, nhưng không mở miệng báo giá.



Mà người đang đứng trên đài đưa mắt nhìn đại sảnh yên tĩnh, mồ hôi lạnh tuôn ròng ròng. Chút Hỗn Nguyên Khí này tuy không nhiều lắm, nhưng có thể dùng luyện chế được hai đến ba thanh siêu phẩm huyền binh. Bốn ức linh thạch chẳng qua chỉ là giá quy định mà thôi, còn thiếu một chút. Chẳng qua ý uy hiếp của người kia không chút nào che giấu, thật sự làm người ta cảm thấy đau đầu.



Nhạc Vũ thoáng do dự, lâm vào trầm ngâm. Hắn không sợ bị người uy hiếp, chỉ lo lắng sau khi mua về sẽ ảnh hưởng tới tài lực của chính mình. Dù sao ngay phía sau vẫn còn một bộ Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ công pháp, còn có một quả Huyền Linh Thánh Quả, giá trị rất lớn.



Đoàn Hỗn Nguyên Khí nếu giao cho đoàn ngũ sắc trong đan điền của hắn cắn nuốt, thật sự có chút lãng phí. Nhưng gần đây hắn cố ý dùng Tử Thần Thiên Tinh luyện chế hai thanh huyền binh, lúc trước dùng Âm Nha Đao cùng Phong Nha Kiếm sử dụng tại Nguyên Anh cảnh giới dĩ nhiên là lợi khí, nhưng hiện tại có cũng được mà không có cũng không cần thiết, nếu luyện chế thêm một đôi đao kiếm làm lợi khí, cũng là chuyện tất nhiên.



Hiển nhiên vị tu sĩ Nguyên Anh Tàng Trân Các đứng trên đài đã gọi thêm lần nữa, Nhạc Vũ cuối cùng lắc đầu nói:



Vật này ta ra bảy ức!



Lời vừa rơi xuống, liền cảm giác ở phía sau có đôi mắt có thể xuyên thủng cả sắt thép ném đi qua. Nếu như ánh mắt có thể giết người, lần này xem như hắn đã chết vô số lần. Mặc dù Nhạc Vũ không sợ hãi, nhưng cũng bị ánh mắt bao hàm sát ý đâm vào toàn thân làm nổi cả da gà.



Hắn thầm nghĩ vị tu sĩ Đại Thừa kia từ phương nào tới? Chỉ là một bảo vật giá trị vài ức linh thạch mà thôi, liền khởi lên sát cơ dữ dội, điều này thật không khỏi quá mức tệ hại.



Giờ phút này tuy trên mặt hắn vẫn mang theo vẻ bình tĩnh, nhưng đang toàn lực áp chế Đằng Huyền đang quấn quanh cổ tay. Bị sát ý kích thích, tâm tình Đằng Huyền liền trở nên cuồng bạo, sớm hận không lập tức hiện ra nguyên hình, đem người uy hiếp chủ nhân nếm thử một đạo Thái Hạo Chân Viêm Thần Quang hoàn toàn tiêu diệt.



Đồ vật mà lão phu xem trọng lại cũng có người dám báo giá, thật không biết trời cao đất rộng! Hắc! Nếu đổi lại là ta năm xưa, chắc chắn nghiền xương ngươi thành tro!



Người nọ nhìn chăm chú một lúc lâu, mới hừ lạnh một tiếng, báo giá lần nữa:



Vật này ta ra mười ức linh thạch!




Bất quá về phần Ngũ Hành Linh Quả, hắn cũng thở phào nhẹ nhõm. Lần trước ở trong thần mộ, hắn vừa tìm vừa đoạt cũng không ít. Hai năm qua trong hoàng hôn giới cũng tìm được vài quả, dù cung cấp cho nhóm người Lâm Trác thay đổi thể chất vẫn còn dư dả.



Cơ hồ không chút do dự, Nhạc Vũ liền lấy ra ba quả cây hình dáng khác nhau, vừa đúng Kim Thủy Hỏa ba hệ, sau đó đứng lên, nhàn nhạt hỏi:



Không biết ba dạng linh quả này, lại thêm sáu ức linh thạch, đủ cho ta mua được Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ công pháp hay không?



Bên trong phòng đều yên tĩnh, ngạc nhiên nhìn Nhạc Vũ, lộ vẻ không tưởng tượng được. Một tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, lại có được tài lực như thế, Tu La Tán Nhân lại đưa mắt nhìn qua chăm chú. Ngay sau đó làm như nghĩ tới điều gì, hồng mang trong mắt bùng lên, sát ý ẩn hiện. Trung niên đạo nhân chợt ngẩn ra, tiếp theo trên mặt hiện lên vẻ ửng hồng, hoàn toàn nổi giận.



Hắn lại lấy ra một viên linh đan hỏa hồng sắc, lạnh lùng nói:



Đây là Hỏa Vân Đan, hiệu dụng có thể miễn cưỡng chống đỡ với một hỏa hệ linh quả, ta ra thêm mười lăm ức linh thạch đủ không?



Ngay sau đó lại liếc xéo qua Nhạc Vũ, giọng nói càng rét lạnh vài phần:



Thương Vọng ta đời này muốn tới đồ vật, còn chưa có chuyện lấy không tới tay. Mọi việc nghĩ thông suốt cho thỏa đáng, chớ lầm tính mạng.



Chân mày Nhạc Vũ cau lại, lần đầu tiên sinh ra sát cơ. So sánh với lúc trước những lời này xem như uy hiếp thật rõ ràng. Thương Vọng? Đoán chừng là một tán tu, tên này hắn chưa từng nghe nói qua, là thứ gì? Ngay cả Tu La Tán Nhân cũng giật giật khóe môi, lộ ra tiếng cười nhẹ, làm như có chút hả hê.



Không thèm để ý tới ánh mắt của trung niên đạo nhân, trong tay Nhạc Vũ lại xuất hiện một tuyết sắc linh quả, lạnh nhạt nói:



- Mười ức linh thạch, lại thêm vật này thế nào?