Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 658 : Xưa đâu bằng nay
Ngày đăng: 20:48 20/04/20
Hai đạo Kỳ Lân Chân Hình Phù cùng nổ tung, dù ngoài trăm vạn dặm cũng có thể cảm ứng.
Bách Linh Tán Nhân vừa quay về tới Vạn Tiên Đảo, yên lặng nhìn về hướng đông, sau đó thở dài một tiếng:
Xem ra Lê đạo hữu đã thân tử đạo tiêu.
Chân mày Vân Linh cau lại, vẻ mặt lãnh đạm nói:
Thủ đoạn của người này thật quá mức tàn nhẫn, đáng tiếc cho Lê Vân, tu hành mấy ngàn năm, cuối cùng lại chết trong tay một tiểu nhi!
Câm miệng! Những lời gọi tiểu nhi, ngày sau ngươi đừng có lặp lại ở trước mặt người khác!
Hai mắt Bách Linh Tán Nhân trợn lên, xoay người nói:
Lê Vân tự có lý do bị giết chết, chẳng lẽ chỉ cho phép hắn bố cục giết người ta, không cho phép Nhạc Vũ giết ngược lại hắn sao? Vân Linh, ngươi đã phát sinh tâm chướng!
Vân Linh Tán Nhân chợt cả kinh, đột nhiên sực tỉnh, nhưng vẫn cau mày nói:
Ta xem hắn thật sự có chút không vừa mắt, vừa rồi thực sự bị hắn làm tức giận. Mặc dù Quảng Lăng Tông thanh thế lớn thế nào, bọn ta cũng không cần ăn nói khép nép ngay trước mặt tiểu tử kia! Tàng Trân Các đã tồn tại thật lâu tại Bắc Hải, làm sao có thể nói dừng là dừng? Sao nửa câu sư huynh cũng không nói một tiếng? Quảng Lăng Tông tuy có Thôn Tinh, nhưng chúng ta ở Bắc Hải vẫn có nhân vật có thể chống lại.
Bách Linh nghe vậy không đáp, hỏi ngược lại:
Sư đệ, nếu giờ phút này có cơ hội làm Nhạc Vũ thiếu ngươi một nhân tình, một phần nhân quả, không biết ngươi có chịu làm hay không?
Vẻ mặt Vân Linh ngẩn ra, há miệng, muốn nói điều này sao có thể, nhưng cuối cùng lại không nói ra được một lời, ngược lại vẻ mặt ngưng trọng, như có chút hiểu được.
Đúng là như thế!
Bất quá nếu nói không hề có chút phần thắng, vậy cũng chưa chắc. Qua thêm chút thời gian ta chuẩn bị đi Thanh Châu một chuyến!
Vẻ mặt Kim Húc ngẩn ra, ánh mắt chợt sáng nhìn về Trúc Hồng, làm như có chút khó tin.
Rời khỏi Đông Văn sơn, Nhạc Vũ cũng không biết vì sao trong lòng đột nhiên cảm thấy nhảy mạnh vô cùng khó chịu.
Hắn dừng lại lấy ra Càn Khôn Dịch Bàn thôi diễn thêm một lần, hoàn toàn không có kết quả. Cuối cùng đành lắc đầu cười một tiếng, không tiếp tục suy nghĩ sâu xa, vô luận như thế nào, trên cõi đời này cũng không còn có chuyện gì có thể tiếp tục làm nguy hiểm tới tính mạng của hắn. Dĩ nhiên không phải không có ai không giết được hắn, chẳng qua hiện tại những người kia còn chưa thể chạy tới tìm hắn gây phiền toái mà thôi. Cảm giác hoảng hốt vừa rồi hẳn chỉ là ảo giác.
Pháp lực của hắn giờ phút này đột nhiên tăng lên gấp bội, xem như mênh mông cuồn cuộn khôn cùng. Vừa thúc giục Thập Phương Môn chỉ qua trăm lần hô hấp đã đi tới bên cạnh Thôn Thiên Kim Nghĩ.
Vừa đi tới đây, Nhạc Vũ đã ngửi thấy một cỗ huyết tinh nhàn nhạt. Mắt thấy dưới chân chính là U Châu, là một khu rừng rậm nguyên thủy nằm gần Thanh Châu, phương viên không biết có bao nhiêu vạn dặm, tóm lại nhìn vào không thấy được giới hạn.
Bên dưới rừng rậm có thể cảm giác được có vô số thi hài yêu thú, huyết nhục đều tan rã, chỉ còn lại da lông hài cốt.
Huyết Hà công pháp đúng là có thể làm người giận quỷ ghét. Nhưng bụng đói ăn quàng tới tình trạng này, xem ra thật sự đã bị thương không nhẹ.
Thông thường mà nói Huyết Hà công pháp hấp thu huyết nguyên lực phải dùng thân thể loài người mới thỏa đáng. Yêu thú cũng có thể, nhưng rất khó luyện hóa hoàn toàn, nếu lẫn vào thú hồn, dễ dàng khiến cho thần trí thất khống. Bất quá nếu sau khi bị trọng thương, muốn hồi phục thực lực nhanh chóng, cũng là một sự lựa chọn không tệ.
Nhạc Vũ lạnh lùng cười một tiếng, bay lên trên trời cao mấy vạn trượng, men theo mùi vị huyết tinh đuổi theo. Chỉ chốc lát xa xa nhìn thấy một đoàn huyết quang đang cuốn dần như nước thủy triều bên dưới rừng rậm. Những nơi đoàn huyết quang đi qua, toàn bộ yêu thú đều bị huyết quang hút khô toàn bộ huyết nhục, liên tục ngã xuống.
Thực lực chỉ đạt tới bốn thành lúc trước, hẳn còn một bộ phận thực lực dựa vào thời gian vừa rồi không ngừng hấp thu máu huyết của yêu thú nên mới khôi phục lại. Hơn nữa thần hồn còn chưa thể khôi phục, vô cùng suy yếu, xem ra một kích đột ngột của Đằng Huyền thật sự làm thương thế của hắn tổn hại không nhẹ.
Nhạc Vũ trực tiếp phá khai không gian, sau đó liền xuất hiện ngay cánh cửa không gian, liền nghe được Tu La Tán Nhân phát ra một tiếng gầm lớn:
- Nhạc Vũ? Tại sao lại là ngươi!